Anh nhẹ nhàng xích lại gần cô, để tay của mình qua vai cô nhưng anh không biết nhiệt độ cơ thể của anh rất nóng làm cho cô phải giật mình. Cô vội đẩy anh ra hỏi:
'' Sao nóng thế này.'' Cô để tay mình lên trán anh để thử nhiệt độ, ngờ đâu cô vừa để tay lên thì đã rụt tay lại ngay bởi nhiệt độ của anh quá cao dường như muốn làm phỏng tay cô.
Cô vội hỏi: ''Cậu sốt cao thế này, uống thuốc chưa?'' Với vẻ mặt và giọng điệu lo lắng, anh cười mỉm
''Cậu đang lo lắng cho tớ đấy à, nếu được cậu ở lại đây chăm sóc tớ cũng được đấy.''
''Cậu điên à, giờ này mà còn giỡn được nữa à.''
''Tớ đâu có giỡn, tớ nói thiệt mà.'' Mặt cô bây giờ đã đỏ lên nhìn hai má của cô như hai cái bánh bao vừa hấp xong, nó đỏ lên trong rất dễ thương anh liền cười nói:
''Tớ quên mất là da mặt cậu mỏng quá đi mất, haha.''
''Cậu đừng ăn nói lung tung nữa, tập trung chút đin''
'' Được được, cậu không cần lo quá đâu, tớ đã uống thuốc rồi.''
''Vậy bây giờ cậu thấy sao, đỡ hơn chưa?''
''Chưa đỡ lắm, nhưng cũng ổn hơn lúc nãy, hay cậu gọt trái cây cho tớ ăn được không?''
''Ừm.” Cô bắt đầu cầm con dao lên và gọt, anh thì ngồi nhìn cô, cô bây giờ đang xõa tóc, trong cô lúc này nhìn rất dễ thương và đáng yêu.
''Xong rồi.''
Anh đáp: “Ừ, đút tớ ăn đi.”
“Cậu không có tay sao mà bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-hua-bo-quen/3486594/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.