Đêm hôm sau.
Ha ha ha, trốn viện sẽ không cần đóng tiền viện phí.
Thẩm Quế Lam rón ra rón rén, bước đi cà nhấc trong đêm, miệng không ngừng cười đắc ý.
#cạch
Tiếng mở cửa vang lên.
“ Lam Lam, ba ngày nay em đi đâu vậy hả? Có biết chị lo lắm không!” Côgái một tay dìu Thẩm Quế Lam vào nhà, miệng không ngừng nói, đôi mắt lolắng nhìn xuống: “ trời ơi, sao chân em lại như thế này?”.
ThẩmQuế Lam vừa mệt vừa đau, giọng gọi chịđầy bi thương: “ chị Lạc Như...Huhu, chị xem....” Thế là một hơi... mười phút cô kể hết chuyện mình gặp cho Trần Lạc Như nghe.
“ Thôi, vậy bỏ đi. Chị tìm được việc cho em rồi, rán nghĩ ngơi cho chân khoẻ lại rồi mình lên thành phố” nói xong Trần Lạc Như đứng lên đi vào bếp.
Thẩm Quế Lam nói với theo: “ chị Như, việc gì vậy? Lương có cao không?” Côcũng định đứng dậy định đi theo sau, nhưng lại bị Trần Lạc Như nói vọnglại từ trong bếp.
“ Em ngồi yên, chị nấu xong hai tô mình rồi ra, lúc đó vừa ăn chị sẽ nói!” Xong lại bắt đầu loay hoay trong bếp.
Năm phút sau, hai tô mì tôm nóng hổi được bưng ra, Thẩm Quế Lam dùng haichiếc đũa gắp gáp ăn. Miệng vừa nhai vừa nói: “ chị Như, làm việc gìvậy, giờ chị nói cho em biết được chưa?”.
“ Ừm, em làm giúp việc nhà”. Trần Lạc Như dùng đũa từ từ gấp từng sợi mìbỏ vào miệng, thông thả nói. “ Bạn chị có người bác làm quản gia cho một nhà giàu nào đó, nó nói bác nó đang tìm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-giai-cho-tinh-yeu/59877/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.