Tình yêu là gì mà khiến con người đổi thay, mất đi lí trí, không làm chủ được chính mình, bị tình yêu chi phối mê hoặc. Nhiều người không tin vào sức mạnh của tình yêu, cho nó là thứ nhảm nhí, yêu chỉ vì bản thân, chỉ để lợi dụng và cách li với thế giới ngọt ngào của thứ tình cảm này.
Thẩm Quế Lam là một cô gái như vậy, cô không tin vào tình yêu có thực trên đời. Tuổi thơ của cô không được trọn vẹn như những đứa trẻ khác, không phải vì cha mẹ bỏ rơi mà xui xẻo cho cô khi bị lạc cha mẹ vào năm mười tuổi, cô luôn, mong muốn được gặp lại cha mẹ mình. May mắn là khi đó cô không bị đi lang thang, cô vào được cô nhi viện, được nuôi nấng, lớn lên ở đó.
Mỗi năm, đúng vào ngày đi lạc cô đều đến trước sân chùa, mong được gặp lại cha mẹ, mong họ sẽ đến đây tìm cô. Nhưng năm này qua năm khác, cô trưởng thành và vẫn đến nơi đây, manh mối duy nhất cô có được. Nhưng vẫn chưa gặp lại cha mẹ. Hay họ đã quên cô rồi, họ có đi tìm cô như cô đang khao khát được gặp lại họ không. Không tìm được cha mẹ nhưng ngày hôm ấy định kiến trước đây của cô dần bị xóa nhòa bởi chàng trai ấy.