Mọi người vây kín Bảo Trân, lời khen ngợi tuôn ra như nước. Sau khi nghe nói lời ca là do Bảo Trân tự sáng tác, ánh mắt của những người trí thức trong đám đông nhìn Bảo Trân tràn đầy sự cuồng nhiệt.
“Cô nương có tài học như vậy, lại lưu lạc chốn lầu xanh, quả thực là hạt ngọc quý bị vùi trong bụi trần.”
Bảo Trân được mọi người vây quanh như trăng sáng giữa muôn hoa, đắc ý nhướng mày với Bà chủ.
“Đây chưa thấm vào đâu, sau này con còn có những lời ca khúc nhạc hay hơn nữa.”
Bà chủ nhìn Bảo Trân với ánh mắt cưng chiều, nhưng thực chất là ánh mắt của một con sói đói nhìn thấy miếng thịt béo bở.
Bà luôn muốn nâng tầm Đồng Hỉ Viện, và giờ đây, Bảo Trân đã trở thành trợ thủ đắc lực nhất của bà.
Chị Nguyệt Mi không biết đã đứng sau lưng tôi từ lúc nào, mùi ẩm mốc xộc thẳng vào mũi tôi.
“Đây chính là người mà em nói là nữ xuyên không sao, quả nhiên phi thường. Chỉ là, phong thái quá nổi bật, chưa chắc đã là chuyện tốt.”
“Chị Nguyệt Mi, tối nay tiếp tục dạy em học chữ nhé.”
8
Một khúc nhạc của Bảo Trân đã khiến nàng nổi danh khắp Lương Thành trong vòng ba ngày.
Còn Bảo Trân, dường như đã nhìn thấy mình trở thành Vương phi, nàng khinh thường không thèm để mắt đến những quyền quý vây quanh mình. Theo lời nàng nói, những người này chưa đủ tư cách, chỉ có thể xem là pháo hôi trong câu chuyện của nàng.
Nàng xúi giục Bà chủ nhân cơ hội này mở kỹ viện đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-dung-nu-xuyen-khong-tu-ky-vien-ta-lam-nu-de/5003687/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.