“Xin chào, anh là Bạch Vũ Khải, ở trongđiện thoại em nói là có việc tìm anh…” Anh lái một chiếc mô tô, chầmchậm dừng lại trước mặt tôi.
“Vâng.” Tôi bối rối nhìn xung quanh, không có ai cả, tốt rồi.
“Xin hỏi anh có thể giúp gì được cho em?” Anh tiếp tục hỏi lịch sự.
“Em… em thích anh mất rồi, anh nói xem em nên làm thế nào?” Tôi suy nghĩ một hồi, cuối cùng nói ra.
“À.”Anh nở một nụ cười rực rỡ, nhìn về phía xa.
Nụ cười.
Ánh mặt trời.
Tôi mở mắt, tất cả chỉ là mơ, đó là chuyện đã qua rất lâu rồi giờ lại nhảy vào trong giấc mơ của tôi.
Tôi cười tỉnh ngủ, khoé mắt còn vương một giọt nước mắt.
Ngày hôm qua, ngày hôm nay…
Tôi đột nhiên quay đầu, nhìn thấy anh.Anh đang ngủ say, nụ cười trên môi rất bình yên và thoả mãn. Không biếtanh đang mơ thấy gì nữa.
Tôi nhẹ nhàng đến gần anh, cọ cọ chiếc mũi mình vào má anh.
Chúng tôi đang ở cạnh nhau, đây là ngườimà tôi có thể đem cả tính mạng của mình ra để yêu. Ngón tay của tôi lướt một đường từ mặt anh, chầm chậm lướt xuống dưới cổ, qua cơ thể trầntrụi, sau đó xuống tới phần nửa người phía dưới không còn cảm giác gìcủa anh.
Tôi ôm chặt lấy anh, cơ thể hai người không còn chỗ nào là không dính với nhau nữa.
“Bà xã, em còn muốn khiếm nhã với anh bao lâu nữa đây.”
“Anh giả vờ ngủ à?” Tôi nhảy dựng lên, không khí mình tự tạo ra cũng nhất thời biến mất.
“Em sờ tới sờ lui, anh không thể khôngtỉnh được.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-chia-tay-ngay-1-thang-4/41194/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.