Tôi ôm mấy bó hoa gói gém cầu kì ra khỏicông ty … Đây là hậu quả của việc tôi mặc bộ lễ phục đắt đỏ đó trongbuổi lễ kỉ niệm thành lập công ty, trong một đêm tôi đã thăng cấp từ emgái nhỏ lên hàng ngũ mĩ nữ.
Bách hợp, tulip, hoa hồng … không có loại nào tôi thích cả. Mùi hương bách hợp trộn lẫn hương hoa hồng nồng nặckhiến tôi thấy chóng mặt. Nhưng bất kể ra sao cũng phải vượt khó đemđống hoa này về nhà cho mẹ tôi xem – con gái mẹ không phải là không cóai theo!
Ánh mắt tò mò ngưỡng mộ suốt dọc đườngkhiến tôi bay bổng, lòng hư vinh của con gái giây phút ấy thể hiện rađến tận cùng, tôi đắc ý nhướn mày áp chế ham muốn cười toáng lên như một đứa mê hoa, chạy về phía trạm xe bus.
Xe bus đông quá …..
Tôi thầm thở dài, còn chưa đợi tôi về đến nhà mà lòng hư vinh đã thành bùn dưới chân rồi.
Một chiếc xe màu đen chầm chậm chạy đến bên tôi.
“Cô gái bán hoa ngốc nghếch.” Một giọngnói trêu chọc vang lên – giọng nói mà tôi chết rồi nghe được cũng phảibật khỏi quan tài.
“Hứ!” Tôi ngẩng đầu kiêu ngạo, thế nhưngtôi nhanh chóng nhớ ra thứ đã giúp tôi giành được tất cả hư vinh chínhlà bộ váy anh bỏ tiền mua. Tôi lập tức thấy hơi hụt hẫng.
“Nếu không muốn hoa của em nát hết thì tốt nhất lên xe đi.” Anh lười nhác tựa vào lưng ghế nói.
Cái tên này cứ như là đi guốc trong bụngtôi vậy, lúc nào cũng nói trúng điểm yếu của tôi. Tôi hậm hực đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-chia-tay-ngay-1-thang-4/41186/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.