Lòng Dương Trúc như thể có mùa xuân đang tới, những đóa hoa nhỏ nối tiếp nhau nở trong ánh xuân hồng, long la long lanh, còn biết phát sáng.
Cậu không kìm lòng được muốn nghịch, hôn lên cằm Nghiêm Duệ xong, cậu lại chúi đầu về phía trước, đuôi tóc ướt nhẹp quét lên cổ anh. Nghiêm Duệ đã cởi áo khoác, áo len đen bên trong là cổ thấp, những giọt nước rơi xuống xương quai xanh, lại bị xương quai xanh mạnh mẽ giữ lại.
Dương Trúc liếm sạch nó, rồi thụt lưỡi vào trong miệng.
Khi cúi đầu liếm giọt nước, cằm cậu đã tự chạm đến chiếc vòng cổ, hơi thở có đôi chút nhọc nhằn xen lẫn xúc cảm kỳ lạ khiến cậu đầu váng mắt hoa.
Dựa theo tiến trình bình thường, bước kế tiếp Dương Trúc sẽ muốn hôn môi.
Vì thế cậu nói ngọt lịm: "Hôn." Thế nhưng miệng còn chưa kề miệng, cậu lại nhớ ra vừa rồi bản thân chưa đánh răng, miệng còn chưa đủ thơm tho.
Vừa uống bia vừa ăn bánh gato, không được không được!
Dương Trúc thất vọng đứng ngay ngắn lên, đổi giọng nói: "Đợi em đánh răng xong rồi mới hôn! Bây giờ miệng em có mùi!"
Muốn đi đánh răng nhưng bàn tay đang bám lấy Nghiêm Duệ vẫn không nỡ lòng buông ra, cứ như bị dính keo 502 lên áo anh. Dịch chuyển một bước về phía phòng tắm, Dương Trúc nhìn anh rồi lại nhìn tay mình, đầu óc còn chưa nghĩ ra nguyên nhân, tay đã tự giác kéo tay áo anh, muốn Nghiêm Duệ cùng mình đi vào.
Bỗng nhiên cậu nhớ ra gần mười phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-an-noi-cuc-suc/2859458/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.