Bình Dục không ngờ Hoàng đế nói phát bệnh là phát bệnh, vì thế hắn lập tức gọi ngự y vào. Anh Quốc Công Trương Đạt và vài vị cận thần nghe được tin cũng vội vào trong trướng quan tâm mà dò hỏi bệnh tình của Hoàng Thượng.
Lần này tùy quân xuất chinh vốn có bốn vị đại phu nhưng vì không chịu nổi đường xá xa xôi xóc nảy nên một người đã ngã ngựa chết, một người bất bạnh chết khi bị vây ở Thổ Mộc Bảo, còn lại có hai người. Hiện tại hai người đó bắt mạch cho hoàng đế nhưng vẫn chẳng nhìn ra tí sửu dần mão gì nên chỉ bảo thủ mà dựa theo phương thuốc trị đau đầu lúc trước rồi thi châm và bốc thuốc. Sau một hồi bận rộn sắc mặt hoàng đế rốt cuộc cũng hơi chuyển biến tốt đẹp, lát sau hắn thiếp đi.
Vài vị thần tử đi ra khỏi trướng nhưng bụng vẫn hồ nghi. Lúc trước không biết Vương Lệnh là Thát Tử thì thôi, mọi người tuy hận lão nịnh nọt Hoàng Thượng, đùa bỡn quyền mưu nhưng chưa bao giờ nghĩ tới lão sẽ dùng độc dược để khống chế hoàng đế. Nhưng hiện tại nhìn chứng bệnh của hoàng đế thì quả thực có nhiều thứ cần cân nhắc.
Không nói cái khác, chỉ nói tính tình hoàng đế hai năm gần đây thay đổi quá nhiều, hoàn toàn không còn vẻ độ lượng nhân nghĩa của năm niên thiếu nữa. Đa phần hắn đều mơ màng hồ đồ, có khi lại cực kỳ bạo ngược. Đặc biệt là gần một năm này hoàng đế càng thêm hỉ nộ vô thường. Với nữ sắc hoàng đế cũng bừa bãi hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loc-mon-ca/1806357/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.