Da thịt lộ ra ngoài bị làn gió đêm lạnh lẽo kích thích, Phó Lan Nha tức khắc giống như tỉnh mộng. Nàng nhớ tới ma ma đang nằm một bên mà hai người lại làm cái chuyện không biết xấu hổ này nên vội muốn đẩy Bình Dục ra.
Nhưng giãy giụa vài cái nàng vẫn không thể ngăn được hắn, ngược lại còn khiến hắn càng thêm kích động. Hắn càng ngày càng có nhiều cách để dẫn dụ nàng cùng trầm luân. Môi răng dây dưa một hồi, tim nàng lại như bị một bàn tay vô hình nào đó nắm chặt, cảm giác tê dại vô lực tràn lên…… Thật vất vả nàng mới nâng được tay lên chống ngực hắn nhưng lúc này tay nàng lại rũ xuống……
Hắn rung động cực kỳ, lấy tính tình của nàng thì phải đau lòng và khát vọng hắn đến mức nào mới có thể đồng ý cho hắn làm càn thế này. Có nhận thức này thế là máu trong người hắn càng thêm sôi trào, lại không ngừng cố gắng hôn học theo đường cong làm đắm say lòng người của nàng.
Vừa hôn hắn vừa cởi bỏ áo ngoài và áo trong của nàng. Đúng như hắn mong muốn, cuối cùng mảnh yếm bọc lấy bầu ngực no đủ của nàng cũng hiện ra trước mặt hắn. Cái yếm này có màu mây mù, vải thì đúng là thứ hắn tự tay chọn khi còn ở Kim Lăng.
Cho đến hôm nay hắn vẫn nhớ rõ ánh mắt ái muội của tú nương khi nhìn nàng. Nữ nhân kia nói màu sắc này mới mẻ nhưng rất kén người mặc. Hắn nghe xong thì không cho là đúng mà đơn giản đem hết đống màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loc-mon-ca/1806340/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.