Nến tắt hết rồi , trong phòng lại tối đen . Vi Tiểu Bảo nhớ tới xác Tiểu Quế Tử hiện nằm cạnh gã , trong lòng càng run sợ , chỉ mong có cơ hội tẩu thoát khỏi gian phòng . Nhưng gã vừa toan cất bước thì Hải Lão công la gọi :-Tiểu...Tiểu Quế Tử !...Ngươi còn đó không ?Vi Tiểu Bảo đáp :-Có tiểu tử đây .Chừng nữa giờ sau thì Tiểu Bảo lại lần mò ra cửa phòng thì Hải lão công bỗng la lên :-Tiểu Quế Tử ! Ngươi địng đi đâu đó ?Vi Tiểu Bảo đáp :-Tiểu tử ...ra ngoài đi tiểu .Hải lão công hỏi :-Sao ngươi không đi tiểu ngay trong phòng ?Vi Tiểu Bảo dạ một tiếng rồi tiến vào hậu đường . Nhưng gã chưa từng quen lối , vừa qua cửa hậu thì đụng phải cái bàn đánh chát một tiếng . Gã mắt hoa đầu choáng váng đau điếng cả người .Hải lão công nghe động liền hỏi :-Tiểu Quế Tử !...Chuyện gì vậy ?Vi Tiểu Bảo đáp :-Không có chuyện gì ...Gã đưa tay sờ soạng về phía trước thấy đó là một cái bàn . Gã mò mẩm trên mặt bàn bắt được một miếng đan lửa . Gã mừng quá vội quẹt lửa châm vào mồi . Ánh lửa bùng lên , gã thấy trên bàn có mười mấy ngọn nến liền châm lửa thắp vào hai ngọn .Vi Tiểu Bảo thấy đây là một gian phòng kín đáo , có kê một chiếc giường nhỏ và một chiếc giường lớn . Gã đoán là phòng ngủ của Tiểu Quế Tử và Hải lão công . Trong phòng ngoài hai cái giường chỉ có một cái bàn và một cái tủ . Xem thế đũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loc-dinh-ky/195680/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.