Tiểu thái giám tiến lại móc giẻ ở miệng Mao Thập Bát ra . Gã toan đến móc giẻ cho Vi Tiểu Bảo thì Hải công công lên tiếng :- Thằng nhãi con này mồm miệng dơ dáy , hãy để gã đấy lát nữa hãy liệu .Tiểu thái giám nghe lão thái giám nói vậy liền dừng tay lại .Lúc này Vi Tiểu Bảo đã được cởi trói , kể ra gã có thể tự đưa tay lên móc giẻ nhét ở miệng mình ra , nhưng chẳng hiễu gã e dè điều chi mà khi nghe lệnh truyền của lão thái giám cho Tiểu Quế Tử rồi gã không dám tự mình gở lấy . Tuy miệng không nói ra , nhưng gã rủa thầm :-Ông tổ , ông tiên , mười tám đời họ nhà lão thái giám khả ố kia .Bỗng nghe lão thái giám hạ lệnh cho Tiểu Quế Tử :-Ngươi hãy cầm ghế lại đây cho ông bạn này ngồi .Tiểu Quế Tử chạy sang phòng bên cạnh lấy một cái ghế đặt xuống sau lưng Mao Thập Bát .Mao Thập Bát chẳng nói năng gì ngồi ngay xuống ghế .Vi Tiểu Bảo thấy mình không có ghế , gã tức mình ngồi phệt xuống nền nhà , mặt giận hầm hầm .Hải công công cất tiếng hỏi Mao Thập Bát :-Phải chăng các hạ là Ngũ Hổ Ðoạn Ðao , mỹ danh là Mao Thập Bát .Mao Thập Bát thấy lão thái giám gọi đích danh mình ra thì không khỏi giật mình kinh hãi nghĩ bụng :-Té ra thằng cha này đã biết rõ lai lịch của ta .Ðoạn hắn cất tiếng lạnh lùng đáp :-Phải rồi ! Mao Thập Bát chính là tại hạ .Hải công công hỏi tiếp :-Lão phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loc-dinh-ky/195679/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.