Đầu vai Ngô Chi Vinh được bàn tay Vi Tiểu Bảo vỗ vào làm cho hắn bủnrủn cả người, tưởng chừng như từ ngày cha sinh mẹ đẻ, chưa bao giờđược vinh dự như lần này. Bất giác hắn cảm súc đến sa lệ, nghẹn ngào nói :-Thưa đại nhân! Đại nhân có lòng luyến ái như vậy khiến cho ty chức dù phảitan xương nát thịt cũng không đủ báo đền ơn đức cao dầy. Đại nhân được Kimkhẩu của Đức Hoàng thượng ban khen là người có phúc tường, thì ty chức đượclàm tên phúc binh, phúc tốt, hay khúc khuyển, phúc mã cũng là rạng rỡ tổ tông lắmrồi.Vi Tiểu Bảo nổi tràng cười ha hả, giờ tên lên sờ đầu hắn nói :-Hay lắm! Hay lắm!Ngô Chi Vinh thân hình cao lớn, thấy gã phải giơ tay lên cao có điều bấttiện, vộ vã thấp đầu xuống để cho gã vuốt ve sờ soạng.Lúc trước Vi Tiểu Bảo nổi lôi đình, Ngô Chi Vinh quỳ xuống dập đầu đã bỏnón ra. Bây giờ bàn tay nhỏ bé của gã đặt lên cái đầu trọc lóc. Bất giác cái đầutừ từ ngửa về phía sau, coi chẳng khác con chó đang ngửa mặt vẫy đuôi vì đượcchủ thương mến.Lúc bàn tay Vi Tiểu Bảo sở vào gáy Ngô Chi Vinh, gã lẩm bẩm :-Ta không cần ngươi nát thịt xương tan mà chỉ muốn nhẹ đưa lưỡi dao vàochỗ này.Nhưng ngoài miệng gã hỏi :-Trừ ngươi ra, còn ai biết vụ này nữa không?Ngô Chi Vinh đáp :-Không có! Không có! Ty chức biết vụ này quan hệ cực kỳ trọng đại, quyếtchẳng dám tiết lộ đề phòng thanh ra ngoài chút nào. Nếu tên phản tặc Ngô LụcKỳ phát giác âm mưu phản nghịch của lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loc-dinh-ky/1366135/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.