Ngô Chi Vinh nghe Vi Tiểu Bảo nói mấy câu này, không khỏi giật mình kinhhãi, nghĩ thầm :- Tên tiểu tử này còn nhỏ tuổi quá quả nhiên không biết trọng khinh. Nhữngcâu này từ miệng gã thốt ra đành phải chịu. Giả tỷ là người khác mà ta bẩm lênquan trên thì khó lòng giữ vững được cái đầu.Hắn biết Vi Tiểu Bảo được nhà vua sủng ái, nên dù lớn mật đến hắn cũngkhông dám chống đối Khâm sai đại thần. Hắn chỉ vâng dạ mấy tiếng rồi tươi cườinói :- Đại nhân quả là cao minh, có nghe lời đại nhân giảng giải, ty chức mới đượcmở mang ngu tối. Còn bài thơ "Tinh trung tâm sử ca" này, mong được đại nhân chỉđiểm. Lời tựa bài thơ này rất dài thật là cuồng ngạo vô cùng!Hắn cầm cuốn sách lên gục gặc cái đầu, cất tiếng đọc :- "Năm Sùng Trinh thứ II về mùa đông, vì trời đại hạn lâu ngày, trong chùaThừa Thiên, phủ Tô Châu, đào giếng lấy nước, lượm được một cái hộp, ngoài đề"Đại Tống thiết hàm kinh" cái hộp này khá nặng".Hắn đọc đến đấy dừng lại giải thích :- Thưa đại nhân! Đây nói về trong giếng lượm được một cái hộp sắt.Vi Tiểu Bảo hỏi :- Hộp sắt ư? Trong đó đựng kim ngân châu báu gì không?Ngô Chi Vinh đọc tiếp :- "Trong hộp có cuốn sách. Bìa sách đề "Đại Tống cô thần Trịnh Tư Tiếubách bái". Tư Tiếu hiệu là Sở Nam, là di dân nhà Tống. Ngày Sở Nam dấu sách vàonăm thứ chín triều Đức Hưu. Nhà Tống mất rồi, Sở Nam ngày đêm mong Trần thừatướng, Trương thiếu bảo đem quân từ hải ngoại về khôi phục giang sơn Đại Tống".Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loc-dinh-ky/1366134/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.