Vi Tiểu Bảo giật mình kinh hãi tự hỏi:Những y phục của ta sao lại lọt vào tay họ? Hồng giáo chủ quảnhiên thần thông quảng đại.Hồng giáo chủ lại bảo Lục Cao Hiên:- Ngươi đưa quần áo cho gã mặc vào.Lục Cao Hiên vâng lời, cầm quần áo đưa cho Vi Tiểu Bảo.Những quần áo này đã rách toạc nhiều chỗ khi Vi Tiểu Bảo chạy trong rừngbị gai cào. Nhưng gã mặc vào rất vừa vặn. Gã đội mũ hoa bạc lên đầu, quả nhiênlà phẩm phục của đại thần ở triều đình nhà Thanh.Vi Tiểu Bảo cười ha hả nói:-Hồng giáo chủ! Bản lãnh của giáo chủ quả nhiên không phải tầm thường, baonhiêu quần áo của tại hạ vứt bỏ dọc đường, lão nhân gia đều lượm được hết.Hồng giáo chủ tức giận vô cùng nhưng không nói gì, lại ra lệnh cho Lục CaoHiên:- Xục tìm trong người gã thế nào cũng có mật chỉ của Hoàng đế Trung Quốc.Vi Tiểu Bảo nói ngay:- Bất tất phải xục tìm cho mất công. Tại hạ có gì trong mình đưa hết là xong.Gã thò tay vào bọc móc ra một tập ngân phiếu có đến mười mấy vạn lạngbạc.Viên Tổng đốc này ở Liêu Đông đã lâu ngày biết đó toàn là ngân phiếu. Hắnngó thấy không khỏi thất kinh, nhìn Công chúa nói:- Thằng nhỏ này quả nhiên có nhiều lai lịch. Gã đen theo rất nhiều ngânphiếu cộng thành số bạc khá lớn.Hồng giáo chủ lại bảo Lục Cao Hiên:- Thằng quỷ con này xảo quyệt vô cùng! Ngươi cứ xục tìm thật kỹ.Lục Cao Hiên và ủy Tôn Giả liền động thủ, móc hết những đồ vật ở trongmình Vi Tiểu Bảo ra. Quả nhiên thấy một đạo mật dụ thủ bút của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loc-dinh-ky/1366113/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.