Hạ Quốc Tương khom lưng nói:- Đại nhân nói giỡn mà thôi. Tiểu tướng đâu dám có ý nghĩ nhưvậy?Vi Tiểu Bảo đáp:- Tổng binh nói dùm với vương gia cho là bản nhân rất băn khoăn về thươngthế của lão nhân gia. Sáng mai bản nhân sẽ lại tới vấn an.Hạ Quốc Tương kính cẩn đáp:- Không dám!Vi Tiểu Bảo đưa Mộc Kiếm Bình về An Phụ viên, vào thẳng phòng gã đóngcửa lại. Gã cười hề hề hỏi:- Hảo lão bà! Vụ này là thế nào đây?Mộc Kiếm Bình thẹn quá mặt đỏ bừng lên, hờn mát đáp:- Hễ thấy mặt là dở giọng bờm xơm.Cô giơ tay lên. Xiềng khoá phát ra những tiếng loảng xoảng. Cô nói:- Đại ca, hãy trừ bỏ cái này đi rồi sẽ tính.Vi Tiểu Bảo cười đáp:- Ta phải âu yếm nương tử một chút đã. Sau khi trừ bỏ xiềng khoá rồi, e rằngnương tử không chịu...Gã nói rồi giang tay ra ôm lấy lưng cô.Mộc Kiếm Bình hốt hoảng:- Đại ca... đại ca lại khinh bạc tiểu muội rồi.Vi Tiểu Bảo cười hỏi:- Ta không khinh bạc cô thì còn khinh bạc ai?Gã khẽ hôn vào má cô rồi lấy chìa khoá mà Hạ Quốc Tương đã giao cho đểmở xiềng.Đoạn gã kéo Mộc Kiếm Bình ngồi sánh vai xuống cạnh giường để hỏi gốcngọn về vụ hành thích Ngô Tam Quế.Mộc Kiếm Bình nói:- Hồng giáo chủ và phu nhân nhận được những cái mà đại ca gửi đến đều vuimừng khôn xiết. Hai ngài phái Xích Long phó sứ đưa cả tiểu muội đi, để khuyếnkhích đại ca hết dạ trung thành mà làm việc. Hồng phu nhân còn cho hay giáo chủvà phu nhân biết đại ca nhớ tiểu muội, nên... nên...Vi Tiểu Bảo nắm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loc-dinh-ky/1366088/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.