Ngô Tam Quế nói:- Bữa nay Vi huynh đệ giúp giùm tiểu vương trong cơn hoạn nạnnày là chuyện tày đình, không thể dùng vàng bạc, châu báu để tạ ơn được. Cóđiều huynh đệ thống lãnh quan binh khá nhiều, cần phải có gì để lấp miệng chúngvà để tỏ chút lòng thành của tiểu vương. Vậy tiểu vương về phủ rồi sai người đemđến ngay.Vi Tiểu Bảo đáp:- Tiểu tướng xin đa tạ. Không hiểu thương thế của thế tử hiện giờ ra sao?Chúng ta thử đến coi xem.Ngô Tam Quế cũng nóng lòng về vết thương của con lão. Hai người liền cùngnhau lại thăm.Thầy thuốc lắc đầu nói:- Tánh mạng không có gì đáng ngại, nhưng... nhưng...Ngô Tam Quế gật đầu ngắt lời:- Tánh mạng không việc gì là hay lắm rồi.Lão sợ Vi Tiểu Bảo giữ con mình lại, vội truyền gia tướng lập tức đưa Ngô ứngHùng về phủ điều trị. Chính lão đứng ngăn chặn Vi Tiểu Bảo phòng ngừa gã biếnđổi tâm ý. Lão chờ bọn gia tướng đưa Ngô ứng Hùng dời khỏi An Phụ viên rồi mớicáo biệt.Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm:- Sau khi tên tiểu Hán gian tỉnh lại, chắc hắn sẽ thuật rõ nội vụ cho cha hay,nhưng cũng chẳng làm quái gì. Ai mà tin được một vị công chúa cành vàng lá ngọcbỗng tự nhiên vô cố lại thiến chồng? Ngay tên đại Hán gian cũng chẳng tin nào,chắc hẳn còn thống mạ tên nghịch tử nữa là khác.Vi Tiểu Bảo nghĩ thế rồi yên tâm trở về phòng mình.Bọn Từ Thiên Xuyên, Huyền Trinh đạo nhân đã hay tin. Ai nấy đều vỗ tay híhửng ra chiều khoan khoái.Vi Tiểu Bảo không nói rõ hết mọi chi tiết cho bọn họ nghe. Gã hỏi ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loc-dinh-ky/1366086/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.