Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm:- Tên tiểu Hán gian này thật là lanh trí.Gã chỉ cười mà không đáp.Ngô ứng Hùng cười nói:- Về việc tiền bạc Vi huynh đệ bất tất phải quan tâm. Chúng ta là chỗ anhem thì dĩ nhiên thương lượng với nhau chẳng khó khăn gì.Vi Tiểu Bảo nói:- Tiểu Vương gia đã có tấm lòng hào phóng như vậy, tiểu tướng xin thay mặtanh em dâng lời cảm tạ.Gã dừng lại một chút rồi tiếp:- Tiểu Vương gia! Còn việc mời Công chúa di giá xin tiểu Vương gia tự làmlấy.Gã cười hì hì nói tiếp:- Hai vị đã là vợ chồng thì muốn thương lượng với nhau thế nào cũng được.Trong lúc đêm hôm khuya khoắt này tiểu tướng không tiện tiến vào phòng củaCông chúa.Gã nhủ thầm trong bụng:- Ta để hắn vào coi cho thấy rõ tên Mông Cổ rậm râu kia có ở trong phòngnày không?Ngô ứng Hùng ngần ngừ một chút rồi lẩm nhẩm gật đầu. Hắn đứng ngoài rèmdõng dạc lên tiếng:- Khải bẩm Công chúa! Ngọn lửa đang cháy lan sang phía bên đấy xin Côngchúa di giá đi chỗ khác an toàn hơn.Sau một lúc mới nghe thanh âm ôn nhu từ trong phòng cất lên hỏi:- Chuyện gì vậy?Ngô ứng Hùng lặp lại câu vừa rồi lần nữa.Công chúa khẽ nói:- Ngươi vào đây!Ngô ứng Hùng bụng bảo dạ:- Tuy ta chưa làm lễ thành hôn với Công chúa, nhưng hiển nhiên đã là danhphận Phò mã. Bây giờ gặp việc khẩn cấp, ta có vào phòng nàng cũng không phảilà vượt lễ. Vụ này mà chẳng tra xét cho ra là không ổn. Ngoài ta, còn ai dám tiếnvào phòng nàng nữa?Hắn nghĩ vậy liền vén rèm bước vào.Vi Tiểu Bảo cùng hơn trăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loc-dinh-ky/1366085/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.