Vi Tiểu Bảo đấm mấy quyền nữa, công chúa lại bật lên tiếng cười khì khì.Vi Tiểu Bảo lấy làm lạ tự hỏi:- Ta đánh mạnh thế mà sao thị không khóc mà lại cười?Gã liền rút đao truỵ thủ ở bàn chân ra, chỉ vào cổ nàng. Tay trái gã lật người nàng lên, quát hỏi:- Mi cười gì vậy?Gã thấy công chú mở mắt ti hí, mặt hí hửng tựa hồ thật tình rất khoan khoái chứ không phải giả vờ. Lại nghe nàng cất giọng ôn nhu đáp:- Ngươi đừng đánh mạnh quá như vậy mà cũng đừng đánh khẽ.Vi Tiểu Bảo ngơ ngác, chỉ sợ nàng tự nhiên thi hành nguỵ kế, chân phải gã vẫn đạp lên người nàng, lớn tiếng quát:- Ngươi giở trò gì lão gia cũng không mắc lừa đâu.Công chúa nảy người, mũi khịt khịt mấy tiếng, tựa hồ định nhảy lên.Vi Tiểu Bảo lại quát:- Không được cử động .Tay gã đẩy mạnh vào cổ nàng một cái, nàng lại té xuống. Vi Tiểu Bảo thấy những vết thương đau nhói từng hồi, gã tức giận hai tay tát " bốp bốp" liền bốn phát.Công chúa lại bật lên những tiếng hích hích, tựa hồ khoan khoái vô cùng .Nàng nhẹ nhàng nói:- Tên thái giám phải gió này . Ðừng đánh vào mặt ta. Thái Hậu nhìn thấy thương tích thì e rằng nói dối không trôi.Vi Tiểu Bảo thoá mạ:- Quân đỉ ngựa thối tha này! Mi là hạng ti tiện, càng chịu đòn càng sung sướng phải không?Nói rồi gã cầm cánh tay trái nàng vặn liền hai cái. Công chúa la lên mấy tiếng " ối ối". Nàng nhăn mày mà trong khoé mắt vẫn có ý cười cợt chứ không ra chiều đau đớn.Vi Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loc-dinh-ky/1366036/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.