Lưu Nhất Chu Căm hận Vi Tiểu Bảo chỉ vì gã lừa gạt Phương Di để nàng phải ưng thuận lấy gã làm chồng, còn những câu trêu chọc hắn cũng chẳng để tâm. Sau hắn nghe thấy gã nói: Vụ này rất quan hệ đến đại ca có lấy được vợ hay không, hắn rất đỗi quan tâm, lại giục :- Ngươi nói mau đi, đừng dài dòng văn tự nữa !Vi Tiểu Bảo đáp:- Phải kiếm chỗ nghỉ một lúc mới có hơi sức mà nói.Lưu Nhất Chu không sao được đành đi theo gã đến dưới một gốc cây lớn.Hắn thấy Vi Tiểu Bảo ngồi trên một rễ cây, cũng ngồi sóng vai bên gã.Vi Tiểu Bảo thở dài nói:- Ðáng tiếc ôi là đáng tiếc !Lưu Nhất Chu hỏi:- Ðiều chi đáng tiếc?Vi Tiểu Bảo đáp:- Ðáng tiếc là lệnh sư muội không có ở đây để sóng vai ngồi với đại ca mà nói chuyện tình tứ yêu đương, có thế ý mới khoan khoái trong lòng.Lưu Nhất Chu thú quá không nhịn được cũng bật cười hỏi:- Sao ngươi lại biết thế?Vi Tiểu Bảo đáp:- Tiểu đệ đã nghe y nói vậy. Hôm ấy, y đánh rớt cành thoa, không kể gì đến tính mạng xông vào chỗ ngã ba đường có bọn thị vệ ở Thanh cung canh gát. Tuy y bị trọng thương mà còn giết được ba tên thị vệ, tìm được cành thoa đem về.Gã ngừng lại một chút rồi tiếp:- Tiểu đệ bảo y: Phương cô nương! Cô thật là ngu dại! Cành thoa bạc đáng bao nhiêu tiền? Tại hạ cho cô một ngàn lạng bạc thì đi đánh một lúc được ba, bốn ngàn cành như vậy. Cô nương tha hồ mà dùng, mỗi ngày cài mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loc-dinh-ky/1366011/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.