Lam Thiên Hạo đưa ánh mắt bức người về gương mặt của Chu Tùng Lâm, nếu ánh mắt có thể thiêu đốt người khác chắc chắn lúc này anh ta đã bị cháy thành than.
“Tớ chỉ muốn nhắc nhở cậu rằng, nếu không yêu mong cậu hãy làm đúng kế hoạch ban đầu của mình và xem cô ấy như công cụ để sinh con. Còn nếu yêu đừng buông tay, hãy nắm chặt cô ấy. Tớ không muốn cậu sẽ tái diễn lại chuyện tình của ba và mẹ cậu khi xưa. Người đau khổ nhất chỉ là đứa trẻ trong bụng cô ấy, nó sẽ lớn lên và giống như cậu năm xưa vậy. Chẳng lẽ cậu muốn như vậy?”
Chu Tùng Lâm là muốn tốt cho hắn, muốn để hắn làm rõ rốt cuộc trái tim hắn muốn cái gì, và đừng đi theo vết xe đổ của ba mình năm xưa.
Đương nhiên Lam Thiên Hạo biết anh ta muốn tốt cho hắn, nhưng khi nghe anh ta nói những lời đó lòng hắn khó chịu vô cùng, thật sự khó chịu. Cái gì mà yêu người phụ nữ đó, thứ hắn lo lắng chỉ là đứa bé trong bụng.
“Cậu về đi, chuyện này tôi tự biết phải làm như thế nào. Thuốc của cậu bôi có để lại sẹo không?” Lam Thiên Hạo đuổi khách.
Gương mặt của Chu Tùng Lâm không vui, nhưng vẫn bày ra nụ cười. Anh chỉ muốn nói ra những suy nghĩ và diễn giải lại cho hắn nghe, hắn là người thông minh đương nhiên sẽ hiểu anh muốn nói cái gì.
“Thuốc đó không để lại sẹo, ngày bôi hai lần sáng và tối. Đúng rồi, nếu sáng mai cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-tinh-dong-mau-toi-loi/2791879/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.