Buổi tối, Lam Thiên Hạo mở cửa phòng của Tiêu Dao bước vào, bên trong không bật đèn khó khăn lắm hắn mới tìm được công tắc để bật. Ánh đèn bỗng nhiên sáng, khiến đôi mắt chưa kịp thích ứng nheo lại. Khi nhìn thật kỹ hắn thấy Tiêu Dao đang nằm ở dưới đất, trên cánh tay cô có một vết cắt dài, dưới sàn có một chút máu.
Gương mặt sợ hãi của người đàn ông căng lại, hắn chạy nhanh tới ôm bế cô lên giường. Lấy điện thoại gọi cho Chu Tùng Lâm, bên kia người đàn ông vừa tan làm, vội ngồi vào trong xe phóng nhanh tới.
“Tiêu Dao, cô không nghe lời tôi đúng không? Tại sao dám tự tử hả?” Lam Thiên Hạo lạnh lùng hỏi. Nhưng trả lời hắn chỉ có sự im lặng của không khí.
Vú Dung nghe thấy bên trong có tiếng động vội chạy vào trong khi nhìn thấy đồ đạc trên bàn cùng một chút máu trên sàn gương mặt bà xanh tái. Bà chỉ không vào một chút thôi mà cô đã làm chuyện dại dột như vậy? Đúng là không còn lời nào để nói mà.
“Lấy cho tôi một chậu nước và một chiếc khăn ra đây.” Lam Thiên Hạo nói.
Vú Dung gật đầu chạy thật nhanh vào phòng tắm, bà bê chậu nước ra ngoài để trên một cái ghế. “Để vú làm?”
Người đàn ông lắc đầu nói: “Không cần, tôi tự làm được. Vú ra ngoài chờ Chu Tùng Lâm đi.”
Vú Dung gật đầu quay người bước ra ngoài. Gương mặt của Lam Thiên Hạo dừng trên khuôn mặt của Tiêu Dao, cuối cùng cô vẫn chọn cách tổn thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-tinh-dong-mau-toi-loi/2791876/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.