Đến trước cửa phòng Tiêu Dao không gõ cửa mà cứ thế bước vào, bên trong Lam Thiên Hạo đang đứng hướng ra cửa sổ đưa lưng về cô. Hạo Tam trên tay cầm hộp thuốc y tế đứng phía sau, không cần nói cô cũng biết anh ta muốn xử lý vết thương cho Lam Thiên Hạo, nhưng hắn không đồng ý.
Cô đi về phía anh ta nói: “Để tôi làm, anh ra ngoài đi.”
Hạo Tam có chút bất ngờ, anh cảm giác cằm mình sắp rớt đến nơi vì câu nói của cô. Anh ta đưa tay sờ cằm mình, cũng may nó vẫn còn trên mặt. “Cô nói thật sao?”
“Đúng vậy, anh ra ngoài đi, tôi giúp anh ta xử lý vết thương.” Tiêu Dao nói.
Hạo Tam đặt hộp thuốc vào tay của Tiêu Dao, sau đó chạy nhanh ra ngoài. Tiêu Dao nhìn hộp thuốc trong tay với nhiều suy nghĩ, cô thấy cánh tay và chân hắn dính máu, vậy mà hắn lại không quan tâm tới sao? Chẳng lẽ hắn không thấy đau?
“Này…” Tiêu Dao nhẹ giọng gọi.
Lam Thiên Hạo vẫn nhìn về trước, hình như không nghe thấy cô nói. Tiêu Dao bấm bụng đi tới, vừa kéo tay áo hắn bỗng nhiên quay người nên vì bất ngờ cô đi lùi về sau nhiều bước cũng may có hắn kéo mạnh cô lại.
“Cô không sao chứ?” Lam Thiên Hạo ôm eo cô hỏi.
Tiêu Dao lắc đầu đẩy hắn ra nói: “Không sao, anh bị thương, tôi đến bôi thuốc giúp anh.”
Lam Thiên Hạo lúc này mới nhìn xuống cánh tay và chân mình, vừa rồi không để ý nhưng khi cô vừa nhắc tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-tinh-dong-mau-toi-loi/2791841/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.