Chu Tùng Lâm lúc này mới để ý đến vết thương của Lam Thiên Hạo, người phụ nữ này cắn mạnh thật. Người có thể khiến Lam Thiên Hạo bị thương, khiến hắn không thể làm gì được trước giờ cũng chỉ có Tiêu Dao mà thôi. Chu Tùng Lâm cau mày nói:
“Cậu bị điên à? Cô ta căn cậu đến mức chảy máu mà vẫn ngồi yên để cô ta cắn? Cậu rốt cuộc…”
“Cút ra ngoài.” Lam Thiên Hạo cắt ngang giọng nói của Chu Tùng Lâm.
Chu Tùng Lâm tức giận đứng dậy, nhìn Lam Thiên Hạo sau đó rời đi. Hạo Tam muốn ở lại nhưng bị Chu Tùng Lâm kéo nhanh ra ngoài. Vú Dung nhìn hai người đang lôi kéo nhau phía sau, lại nhìn về phía hai người ngồi phía trước. Bà tiến lên nói:
“Tiểu Dao, con có muốn ăn gì không? Cả ngày hôm nay con đã không ăn gì rồi, còn mất máu nhiều như vậy phải ăn mới được.”
“Có, vú đem cơm lên phòng cho con đi ạ! Con phải ăn mới có sức để trả thù.” Tiêu Dao nhìn chằm chằm Lam Thiên Hạo nói.
Lam Thiên Hạo nhìn trả lại ánh mắt của cô nhưng không nói gì, hắn chỉnh lại chiếc chăn đắp trên người cô sau đó đứng dậy đi ra ngoài. Tiêu Dao ở trong phòng nhìn mãi tới khi cánh cửa phòng đóng chặt lại ánh mắt cô mới rời đi. Từ giờ cô sẽ ăn thật tốt, có sức khoẻ cô mới trả thù được hắn.
...
Bên ngoài, Lam Thiên Hạo đứng nhìn bầu trời tối trên cao. Rất ít khi hắn đứng ở đây nhìn ngắm bầu trời. Trước giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-tinh-dong-mau-toi-loi/2791825/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.