Trong phòng ngủ của Lam Thiên Hạo lúc này, vú Dung đứng sau lưng hắn nói: “Tiểu Dao nói sẽ ăn cơm và ngoan ngoãn, con bé muốn cậu trả lại điện thoại và máy tính để con bé vẽ tranh. Con bé còn nói nếu không vẽ được tranh tâm trạng sẽ không tốt, sẽ suy nghĩ đến những chuyện khác. Ta thấy như thế cũng được, cậu để con bé vẽ tranh đi, như vậy con bé sẽ không suy nghĩ nữa.”
Lam Thiên Hạo nhìn về phía trước sau đó nói: “Vâng, tôi hiểu rồi. Cảm ơn vú, lát nữa tôi sẽ đem máy tính tới phòng của cô ấy. Vú nghỉ ngơi đi ạ!”
Vú Dung gật đầu sau đó quay đầu rời đi. Lam Thiên Hạo nhìn chiếc máy tính trên bàn mình sau đó cầm qua phòng của Tiêu Dao. Vừa mở cửa phòng hắn đã thấy cô đang ngồi trên bàn, vết thương ở tay vì động mạnh mà máu chảy thấm băng gạt, người phụ nữ này không biết chăm sóc mình sao?
Lam Thiên Hạo tức giận đi về phía cô kéo bàn tay đang cầm bút của cô lên hỏi: “Em không biết chăm sóc bản thân? Vết thương của em đang chảy máu đấy, buông bút ra cho tôi.”
Tiêu Dao nắm chặt chiếc bút trong tay không buông, cô bình tĩnh nói: “Tôi muốn vẽ tranh, tôi không muốn ngồi một chỗ. Anh có hiểu không?”
“Dù là vậy nhưng em cũng không thể hành hạ bản thân mình được. Ngày mai rồi vẽ, để vết thương khô rồi hãy vẽ không được sao.”
“Tôi vốn không muốn nó khô, tôi muốn nó chảy máu, muốn vết thương nặng hơn để sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-tinh-dong-mau-toi-loi/2791821/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.