Trong phòng chỉ còn Tiêu Dao và Tiểu Bảo. Là lần đầu tiên bế trẻ con nên cô có chút vụng về, Tiêu Dao ngồi xuống bàn mở máy tính ra tra cách cho con ti, cô học rất nhanh vừa nhìn đã biết cách cho cậu nhóc ti.
Tiểu Bảo không còn khóc nữa mà ngoan ngoãn nằm trong lòng cô, ban đầu có chút khó khăn nhưng cuối cùng cậu nhóc cũng ti được. Sau khi ăn no cậu nhóc không khóc mà yên lặng ngủ trong lòng cô.
Tiêu Dao đưa tay xoa nhẹ chiếc môi mỏng của cậu, đôi môi này thật giống Lam Thiên Hạo. Bỗng nhiên cô dừng tay, bởi vì những suy nghĩ vừa rồi của mình. Cô đặt cậu nhóc xuống chiếc giường dành cho trẻ con, nhưng vừa đặt cậu nhóc đã khóc oe oe nên cô phải bế lên.
Mỗi khi nhìn thấy cậu cô sẽ nhớ tới người ba đã mất của mình, bởi cậu là khởi nguồn của những đau khổ, những vất vả và tổn thương cô đã chịu đựng. Nhưng khi suy nghĩ lại cô cảm thấy bản thân thật ích kỷ, cô đã sai khi có những suy nghĩ đó. Dù sao nó cũng chỉ là một đứa trẻ, mà mọi đứa trẻ trên đời này đều vô tội. Là cô sai, cô sai khi đổ hết mọi thứ lên đầu một đứa trẻ vừa sinh.
Tiêu Dao ôm Tiểu Bảo nằm xuống giường, cứ như vậy cả hai chìm vào giấc ngủ. Cánh cửa phòng có người nhẹ nhàng mở ra, Lam Thiên Hạo từ bên ngoài bước vào. Trên người hắn là một bộ quần áo ngủ ở nhà thoải mái, nhìn chiếc máy tính trên bàn chưa tắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-tinh-dong-mau-toi-loi/2791804/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.