Thiếu niên hoàn toàn không thèm để ý vẻ giận dữ nghiến răng nghiến lợi của nàng,khinh thường hừ lạnh: “Mọi người đều có tâm,nàng có sao?”
Diệp Hòa cau mày,lười cùng hắn đấu võ mồm,đè tức giận âm thầm tỉnh táo,thanh âm không mang theo chút tình cảm uy hiếp nói: “Buông,ngươi giả bệnh ta sẽ không nói ra nhưng ngươi sau này đừng chọc tới ta.Ngươi là hoàng tử Đại kỳ,ta hiện tại không muốn giết ngươi gây ình thêm phiền toái nhưng nếu ép ta chuyện gì ta cũng làm được!”
Kỳ Mạch kéo khóe miệng lạnh lùng cười: “Nàng hiện tại rơi vào trong tay bổn vương, có tư cách nói điều kiện sao hửm?”
Diệp Hòa ngơ ngẩn,cắn răng không cam lòng từ chối hai cái,song tứ chi vẫn bị quản thúc quá chặt chẽ,nàng chán chường ánh mắt buồn bả:”Đúng vậy...... Ta căn bản không có tư cách cùng ngươi nói điều kiện.” Thiếu nữ cúi đầu rũ xuống mí mắt,lầm bầm than vản: “Ngươi là vương gia tôn quý có quyền có thế,tùy thời có thể đưa ta vào chỗ chết,huống chi ta bây giờ còn bị ngươi quản chế,căn bản không có tư cách yêu cầu cái gì...... bất quá, ta rất nhanh sẽ......”
Thấy nàng bỗng nhiên dừng lại Khiêm Tiểu vương gia theo bản năng khiêu mi hỏi: “Sẽ cái gì?”
“Sẽ......” Diệp Hòa chân mày thanh tú chợt nhíu chặt hừ một tiếng,khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp tuyệt trần thống khổ vạn phần,phù một tiếng phun ra một ngụm tiên huyết toàn bộ vẩy vào trên cổ áo Khiêm tiểu vương gia,trên vạt áo thâm tử sắc nhất thời vẽ lên một đóa hoa diêm dúa lẳng lơ nhìn thấy mà giật mình.
Kỳ Mạch sắc mặt biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-thinh-sung/1635925/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.