Edit:Tieumanulk
Ông lão ăn mày miệng đầy máu tươi nhưng ánh mắt khóa chặt bát gia giọng căm hận nói:”Ta rốt cuộc tìm được ngươi,ngươi là tên ma quỷ giết người như ngóe! Ngươi dẫn người công kích trại man cương chúng ta,chôn sống mấy trăm người trong trại chúng ta,không những thế ngươi còn cho người phóng hỏa thiêu hủy phòng trại của chúng ta hòng chiếm đoạt mỏ than! Ngươi chết sẽ không tử tế! Chết cũng nhất định phải xuống mười tám tầng địa ngục!”
Bên này ầm ĩ quá mức làm người khác chú ý,người đi lại trên đường rối rít dừng chân quan sát ngày càng nhiều.
Diệp Hòa cau mày nhìn kỹ ông lão ăn mày,hận ý trên mặt ông ta không thể là giả,chuyện vừa xảy ra cũng không giống như an bài từ trước,ông lão rõ ràng là gã ăn mày trên đường tình cờ gặp,nhưng lão ta lại chỉ chứng mỗi mình bát gia là kẻ xấu,đây...... làm sao có thể?
Tinh Hà nghe lời của lão ăn mày tức đến giậm chân:”Ta phi! Tên dân đen kia đừng có mà nói nhảm,bát gia của chúng ta trạch tâm nhân hậu,vừa rồi còn muốn đem mười mấy lượng bạc tặng cho ngươi,tên dân đen ngươi sao có thể trở mặt là trở mặt?”
“Tinh Hà,chớ có vô lễ.”
Bát gia mở miệng cản,nha đầu kia giận đến mặt đỏ bừng đành phải câm miệng,ở một bên bất bình căm tức trừng lão ăn mày.
Lúc này bát gia đã được Lan Khê Tinh Hà đở dậy,trên mặt hắn thần sắc vẫn bình thản không hề sợ hãi,bả vai chảy máu cũng không thèm để ý,ôn hòa đẩy ra hai nha đầu đang đỡ,chống quải trượng chậm rãi đi tới,hơi cúi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-thinh-sung/1635922/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.