Edit:Tieumanulk Bát gia nói rất đúng,mỗi ngày Diệp Hòa ăn một chén Tử Linh chi,buổi tối trước khi ngủ dùng nước nóng ngâm hai chân,hơn nữa bát gia đúng giờ giúp nàng châm cứu xoa bóp,trong ngoài nhiều mặt được tỉ mỉ điều trị,ngày thứ năm thật đã có thể đứng dậy.Mặc dù chỉ có thể giống như người gỗ cứng ngắc chậm chạp di động từng bước nhưng Diệp Hòa vẫn kích động đến nói không ra lời,vịn vách tường ở trong phòng ốc sên đi qua đi lại,nàng cảm thấy lần đầu tiên có thể đứng lên bước đi là chuyện vô cùng hạnh phúc,chưa từng mất qua sẽ không bao giờ cảm nhận được,nhưng vừa nghĩ đến chân Bát gia,Diệp Hòa lại cảm thấy khó chịu thay hắn.
Được Bát gia xoa bóp nhiều lần da mặt Diệp Hòa cũng dày hơn,mỗi lần bát gia giơ lên bắp chân của nàng,cởi xuống giày cùng vớ xoắn lên ống quần lộ ra bắp chân trắng như tuyết cẩn thận giúp nàng xoa bóp,một loạt động tác liên tiếp mà Diệp Hòa mặt không đỏ tim không đập.Trước kia hai chân chỉ cảm thấy chết lặng không chút cảm giác nhưng bây giờ dần dần khôi phục tri giác,có thể cảm nhận pháp xoa bóp thành thạo của bát gia thoải mái cỡ nào.
Qua nữa mấy ngày nữa,Diệp Hòa có chút tiểu nhân đắc chí,thấy bát gia tốt với nàng không tỳ khí nàng,lá gan cũng dần lớn hơn,có đôi ngón tay bát gia ấn lên huyệt vị,nàng sẽ híp mắt hưởng thụ la lên: “A nha,nơi này ấn rất thoải mái,có thể mạnh thêm chút.”
Bát gia chỉ cười ôn hòa đáp: “Được.” Vừa nói liền theo lời tăng thêm chút ít lực,Diệp Hòa nhất thời thoải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-thinh-sung/1635921/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.