Một lát sau, TốngLiệt thấy ta không phản ứng gì, hắn tiến lên nói: “Ý tưởng của Công Tônhuynh có thể dùng được. Công tử, chúng ta tới nơi này chính là để buônbán. Buôn bán binh khí vốn rất tốt, nơi này lại là quan ngoại, khônggiống quan nội đối với việc luyện kim quản lý tương đối nghiêm khắc. Vảlại, quan nội loạn lạc, cũng cần mấy thứ này.”
Ta mở mắt, nhìn bọn họ: “Không sai, chủ ý này rất hay, nhưng hiện tạikhông thực hiện được. Thứ nhất, chúng ta dù sao cũng là người trong quan nội, lại là người Hán, nếu như thu mua binh khí thì không sao, nhưngchính mình mở xưởng chế tạo vũ khí thì không được. Bởi vì quý tộc TiênBi và Ô Hoàn ở đây tuyệt đối sẽ không cho phép chúng ta trực tiếp sảnxuất vũ khí dưới mí mắt chúng, khác nào trực tiếp đoạt việc làm ăn vớichúng. Thứ hai, Công Tôn đại ca không thể ở tại nơi này. Ở đây ai cũngbiết ngươi, ngươi ở lại, không chỉ tính mạng gặp nguy, chuyện phóng hỏađêm qua cũng sẽ bại lộ. Đến lúc đó, cho dù không có người vì Duy Hồ NhiĐáp làm chủ, nhưng hắn dù sao cũng là người Tiên Bi, những quý tộc TiênBi kia sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu.”
“Nhưng mà lò rèn này không tồi, bỏ qua thật đáng tiếc.” Công Tôn Hồng lắc đầu nói, tacười: “Công Tôn huynh, ngươi sao lại cổ hủ như vậy, chỉ cần có người,tạo ra loại lò rèn nào mà không được? Ngươi yên tâm, ta sẽ rất nhanhchóng tạo ra được một lò rèn thật lớn. Đến lúc đó, phải xem biểu hiệncủa ngươi.”
Tống Liệt cũng nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/174377/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.