Ngày hôm sau, ta lưu luyến cáo biệt mọi người, tiếp tục đi lên phía bắc. Sau khi ra khỏibiên giới Nam Bì, chúng ta rút kinh nghiệm, không đi đường qua thôn xóm hẻo lánh nữa, cứ trực tiếp theo đường lớn hướng về U Châu. Trên đườngkhông gặp chuyện gì ngoài ý muốn, chỉ đụng mấy tốp nhỏ giặc Hoàng Cân bị Công Tôn Toản đuổi giết. Hiện tại Công Tôn Toản có thể coi là mãnnguyện thỏa thuê, vừa mới đánh bại giặc Hoàng Cân Biên Nam, hơn nữa hắnáp dụng chính sách nghiêm khắc đối phó với các dân tộc thiểu số Tiên Ti, Hung Nô thường xuyên xâm nhập quấy phá cướp bóc, nên rất được lòng dânchúng U Châu.
Có điều, chủ quản hiện tại ở UChâu là Lưu Ngu, không phải Công Tôn Toản. Lưu Ngu là người thuộc pháiôn hòa, chủ trương dùng chính sách vỗ về với các dân tộc thiểu số. Chủtrương này của Lưu Ngu vô cùng chính xác, phải biết rằng, lúc này giangsơn Đại Hán đã rối loạn be bét, cả vùng đất trung nguyên không ngừngdiễn ra cảnh sát phạt, mà các dân tộc thiểu số trên thảo nguyên phía bắc trải qua gần trăm năm nội loạn, cũng chia thành năm bảy phe, chỉ cầnlợi dụng chính sách lôi kéo, mua chuộc, trấn an cũng có thể đảm bảo biên giới phía Bắc tạm thời yên ổn.
Công Tôn Toản là phần tửhiếu chiến điển hình, có tư tưởng hữu khuynh nghiêm trọng không nói, tathấy trong bụng hắn chỉ nghĩ làm sao giết người lập công để leo lên cao. Nhìn Lưu Ngu ở đây cầu an vướng chân vướng tay, trong lòng hắn ta rấtkhông thoải mái. Cho nên, hắn dùng toàn lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/174373/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.