Rời khỏi Bắc Hải,ta không mang theo Điển Vi, để huynh ấy ở lại chiếu cố nghĩa mẫu. Têngia hỏa này cũng giống ta, từ nhỏ không có mẹ, phụ thân lại là người lỗmãng, trừ bỏ săn thú, không biết dạy dỗ con trai, mặc cho con mình ởngoài lăn lộn hoành hành. Xem ra Điển Vi làm không ít trò trộm thịt,uống rượu. Người như vậy lớn lên, đa số đều rất trọng nghĩa khí. Võ nghệ Điển Vi giỏi như vậy là từ việc đánh nhau rèn ra, hơn nữa, huynh ấy cósức mạnh, đương nhiên cũng khá là lợi hại.
Giờ thì hayrồi, một đứa trẻ không có mẹ chăm sóc, giờ đã có thêm một người mẹthương yêu, so với ta huynh ấy còn để ý hơn, mỗi ngày đều tới thỉnh anthăm hỏi ân cần, tự mình lo chuyện ăn uống, vô cùng hiếu thuận. Cho nên, ta để huynh ấy lại bên cạnh nghĩa mẫu, đối với cả hai người đều khiếnta yên tâm.
Mang theo hai mấy người còn lại, chúng tathuận đường đi về vùng duyên hải phía đông. Hiện tại không phải thờiđiểm đi tìm Vân ca ca, huynh ấy theo Công Tôn Toản, chắc vừa mới thuthập giặc Hoàng Cân Biên Nam, còn chưa công khai trở mặt với Lưu Ngu, đi tìm cũng không có ý nghĩa, Lại nói, tính cách Vân ca ca ta sao cònkhông rõ, huynh ấy gặp ta làm gì có chuyện theo ta đi, ngược lại cònmuốn giữ ta bên cạnh. Dù sao huynh ấy cũng không có gì nguy hiểm, cứ đểmọi người đường ai nấy chơi cái đã.
Dọc đường đi, takhông cần làm mấy chuyện cướp của người giàu chia cho người nghèo nữa,đã có người theo bên cạnh, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/174372/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.