Việc dọn dẹp chiến trường để Văn Sínhlàm, ta kéo tấm thân mỏi mệt về tới tọa thuyền của mình. Đẩy cửa khoangthuyền đi vào, Chu Du đang đứng ở gần cửa nhìn ra ngoài, dáng ngườithẳng đứng vẫn không nhúc nhích. Giáp trụ của hắn đã cởi bỏ, vết máu vàtro bụi trên người đã được lau rửa sạch sẽ, thay một thân nho y, cho dùbị xiềng xích khóa tay chân, ánh mắt vẫn hờ hững như gió, cho dù thân bị giam cầm, vẫn khí khái anh hùng hiên ngang như vậy.
Giống như cảm nhận được ánh mắt ta, hắn chậm rãi xoay người nhìn sang: “Đã xong rồi? Bên ta chết nhiều hay ít?”
Trong đôi mắt trong trẻoấy, ta không nhìn thấy thống khổ, cũng không nhìn thấy oán hận, trướcsau như một vẫn là quan tâm. Cúi đầu, ta căn bản không dám trả lời vấnđề của hắn. Chết nhiều hay ít? Phải hỏi là còn sống nhiều hay ít mớiphải! Không thấy ta trả lời, ánh mắt mang theo một tia nghi ngờ quéttới, Chu Du khẽ thở dài một hơi, chậm rãi ngồi xuống bên giường: “Khôngcòn lại mấy, phải không? Ta thật không ngờ, ngươi lại dùng độc kế nhưvậy.”
“DƯới hạ lưu đã sắp xếphơn hai ngàn chiến thuyền tiếp ứng, sẽ cứu được không ít binh sĩ, ngườitrốn được lên bờ cũng sẽ không chết nhiều, quân ta không giết tù binh.Chiến báo còn chưa có, nhưng người chết chắc không nhiều. Có điều, takhông giữ được tính mạng lão tướng quân, ông ấy lựa chọn đồng quy vutận.” Cắn môi, ta cười khổ giải thích cho mình.
“Ta hiểu, ngươi không cần giải thích.” Chu Du nâng tay nhìn, bỗng nhiên nở nụ cười: “Nghe nóiphong thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/1615586/quyen-4-chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.