Tôn Sách cũng không lập tức bỏ thuyềnlên bờ, mà tiếp tục xuôi dòng sông, lại đi thêm bốn ngày, lên bờ ở BáDương. Theo thám báo không ngừng đưa tin, ta biết Chu Nhiên đã suất lĩnh một vạn nhân mã một ngày một đêm chạy gấp tới đó, Lữ Phạm dẫn theotrung quân đang trên đường tới Đan Dương. Tôn Sách cùng Lỗ Túc mấy ngàynay luôn bận rộn chuẩn bị, trong lòng ta lo lắng, lại không tìm ra cớrời khỏi Tôn Sách, đành phải không có việc gì ở chỗ bọn họ đi loanhquanh, mượn cơ hội biết một số quân tình.
Sau khi lên bờ, tốc độhành quân cũng nhanh hơn, nhưng mà đường đi chủ yếu là qua đồi núi,không đi đường lớn. Ta không biết Tôn Sách đi như vậy có mục đích gì,nhưng đối với sắp xếp này ta rất hài lòng, bởi vì lộ tuyến hành quân này thuộc hạ của ta chưa bao giờ nhắc đến. Mà trên đường đi rõ ràng cóngười canh giữ dài ngày, hẳn là lộ tuyến cho việc hành quân. Xem ra, địa hình nhấp nhô không ngừng của Giang Đông quả nhiên hết sức phức tạp,nếu không quen, sau này đánh trận sẽ chịu thiệt không ít. Sau khi trở về phải dặn dò Chu Lạc một chút, không chỉ thủy vực Giang Đông, đến sơnđạo lớn nhỏ cũng phải tìm hiểu kỹ.
Hành quân đến ngày thứba, chúng ta đã đến một hồ nước nhỏ, Tôn Sách ra lệnh hạ trại đêm naytại đây. Còn đang trong mùa xuân, nhiệt độ ở Giang Đông đã có chút oibức, tối đó không có gió, lại vô cùng ẩm thấp, ta có chút khó chịu vớikhông khí oi bức này, liền ngồi yên vị bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/1615522/quyen-2-chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.