Đại quân Giang Đông nghỉ ngơi tại CửKhẩu hai ngày, sau đó xuôi nam, đại bộ phận ngồi thuyền, đại chiến trênsông lần này, Chu Du thu được phần lớn chiến thuyền của thủy quân GiangHạ, chừng hơn ngàn chiếc. Ta tất nhiên cùng Tôn Sách ngồi chung mộtthuyền. Tọa thuyền của Tôn Sách là một chiến thuyền ba tầng, so vớithuyền chỉ huy của Chu Du còn lớn hơn, ước chừng có thể chở được năm sáu trăm người, vô cùng khí thế. Giường của ta được Tôn Sách bố trí ở phíatrong khoang thuyền chính, bên ngoài là phòng ở của hắn, ngoài cùng lànơi hắn xử lý công việc. Thuyền xuôi dòng cảm giác không tệ, ngồi bênmạn thuyền nhìn phong cảnh hai bờ sông rất thoải mái. Vì vẫn chưa rờikhỏi phạm vi Giang Hạ, binh lính canh gác rất nghiêm, ít nhiều cũng pháhoại tâm trạng ngắm cảnh của ta.
Nhàm chán đi tới đi luitrong khoang thuyền, nhìn Tôn Sách cau chặt mày nhìn chằm chằm vào bảnđồ địa hình Đan Dương, lòng ta cũng khẩn trương, mấy ngày nay người kiakhông cười lần nào, cả ngày không có việc gì chỉ ngồi xem bản đồ: “BáPhù, huynh đừng lo lắng, thực lực của các người ở đó không tệ, người Sơn Việt không thể gây ra tổn thất gì đâu.”
Tôn Sách ngẩng đầu liếcnhìn ta một cái: “Vấn đề ở chỗ đó đó, không có tổn thất lớn, nhưng phiền phức nhỏ không ngơi. Ngươi muốn đi chinh chiến, hắn lại ở phía sau quấy rối; ngươi hạ quyết tâm muốn tiêu diệt hắn, hắn lại lui đầu trốn mất,thật sự nguy hiểm, làm cho người ta không thể nắm bắt được. Ta thật sựrất khó chịu. Lần này nói gì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/1615521/quyen-2-chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.