Lưu Bị hành động vô cùng nhanh chóng, tuy vậy lúc hắn nhìn thấy đámngười Triệu Vân cũng bị chấn động. Lưu Bị nhìn lại thủ hạ giờ chỉ cònkhông đến năm ngàn tiểu binh, đối với chuyện Triệu Vân bỏ lại đồ quânnhu, tự giễu cười nói: “Ít nhiều còn có Tử Long, nếu không, đừng nóitừng đó tài vật, đến ba ngàn tiểu binh cũng chẳng còn. Tử Long lần nàyđánh lui Tào Nhân, chính là công lớn.” Bên cạnh năm ngàn binh, Triệu Vân vẫn giữ được phân nửa hậu quân.
Hai bên hội quân rồi, Lưu Bị càng nghĩ càng cay đắng, trinh sát pháiđi rất nhanh trở về báo: Lý Điển và Hạ Hầu Đôn hợp binh xong đã trở lạihuyện Diệp. Binh mã của Tào Nhân cũng đã sớm lên đường về Uyển thành,Tào quân không hề đuổi theo. Xác định không còn truy binh, cũng khôngcòn địch cản đường chặn hậu, Lưu Bị cho tàn quân quay về Tân Dã trước,còn mình cùng Quan Vũ tới Tương Dương.
Trên đường rút quân, Lưu Bị phân tích rồi cũng hiểu ra ở Bác VọngPha, quân Lý Điển không phải đông, Tào quân lúc này không thể dùng đạiquân bao vây tiêu diệt mình, nhưng Tào Tháo cũng thật lợi hại, lần nàyphái ra toàn bộ là tướng lĩnh tâm phúc, đi theo hắn nhiều năm, rất cókhả năng đánh trận. Cho nên, bằng vào thực lực của mình mình (còn chưanói thật ra lúc này mình không có thực lực gì),không thể gây uy hiếp từ phía sau cho Tào Tháo. Muốn báo thù này, chỉ có thể mượn sức mạnh củangười khác. Chính vì vậy, hắn không nghỉ ngơi, vội vã tới Tương Dươngtìm Lưu Biểu mượn binh. Như hắn thấy, thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/1615492/quyen-2-chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.