Trong lúc ta còn đang miên man suy nghĩ, Tào Tháo cuối cùng cũng lên tiếng: “Tử Vân, ta không lo lắng an nguy của ngươi ở Giang Đông. Ngươi hai lần cứu tính mạngTiểu Bá Vương, chỉ cần thân phận của ngươi không bại lộ, Giang Đông sẽkhông gây bất lợi cho ngươi. Chuyện Trương Chiêu làm kia chẳng qua muốngiữ ngươi ở lại làm mưu sĩ cho Tôn Sách thôi. Thủ đoạn ấy không caominh, nếu là ta tuyệt đối sẽ không dùng.” Ta nghĩ thầm, ông đúng làkhông biết dùng loại phương pháp này, nếu đổi thành ông, hiện tại ta xác định đã bị bắt giam, hoặc bị giam lỏng ở Khúc A, đối với những ngườikhông tuân theo, ông không giết cũng không thả, đó chính là nguyên tắc.
Tào Tháo không để ý tới phản ứng của ta nói tiếp: “Lưu Biểu chỉ biết duytrì cái đã có, tiến thủ đều yếu, hành động đều lấy mục đích bảo vệ bảnthân, không phải người làm nên chuyện. Ta từ chỗ Nguyên Trực đã hiểu rõtình huống ở Kinh châu, mọi chuyện ở đó đều do hào môn vọng tộc địnhđoạt, Lưu Biểu lấy con gái Thái gia làm phu nhân, cũng là muốn dựa dẫmvà nắm chặt những gia tộc kia trong tay. Nếu ngươi hiểu rõ chỗ lắt léobên trong, theo bản lĩnh của ngươi muốn đùa giỡn bọn họ trong lòng bàntay không phải chuyện khó. Huống hồ ngươi vừa nói đã bắt được điểm yếucủa họ, ta càng không cần lo lắng.” Ta ngồi im lặng không nói lời nào,chờ ông ta nói nốt.
Quả nhiên, Tào Tháo dừng một chútrồi tiếp tục: “Ngươi biết vừa rồi ta nghĩ gì không? Ta nghĩ đến phươngpháp trước kia ngươi nói để đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/1615463/quyen-2-chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.