Chuyện đã quyết địnhxong, mọi người cũng cảm thấy tinh thần và thể xác đều mệt mỏi cực độ,Tào Tháo cũng không còn sức nói chuyện khác, phất tay cho tất cả luixuống. Ta không động đậy, đợi mọi người về hết, mới buông tay Tào Tháora. Tào Tháo nhìn ta nói: “Ngươi còn có lời muốn nói phải không? Tử Vân, lòng ta đau đớn quá!” Ta hiểu rõ, ông ấy không phải vì Hoàng đế, mà làvì Tuân Úc.
Nhìn Tào Tháo, ta cười khổ: “LòngVăn Nhược tiên sinh, ngài sớm đã hiểu rõ mà. Tử Vân thay ngài làm ngườiác, buộc ông ấy đi làm việc ông ấy không muốn làm, là để ông ấy suy nghĩ cho kỹ, phân định giới tuyến rõ ràng với những người bên cạnh Hoàng đế. Tử Vân cũng không muốn mất đi người thầy, người bạn ấy.” Tào Tháo gậtđầu: “Tử Vân, khổ cho ngươi, ngươi cùng ông ta nhiều năm quan hệ, chỉ sợ kết thúc rồi.” Ta cũng biết vậy, nhưng mà vẫn tốt hơn so với việc khiến ông ấy chết sớm: “Chuyện này thần nghĩ Văn Nhược tiên sinh về sau sẽsuy nghĩ cẩn thận. Lát nữa thần sẽ tới chỗ ông ấy nói chuyện.” Tào Tháogật đầu.
Ta trầm mặc một chút, mới nói với TàoTháo: “Kỳ thực, Văn Nhược nói cũng đúng, chúng ta không thể giam cầmHoàng đế cùng các thân tín mãi mãi. Chủ công, chuyện Hoàng đế không giải quyết được sẽ rất phiền toái. Thần ở lại, chính là muốn cùng ngài bànbạc vấn đề này.” Tào Tháo sửng sốt: “Ý Tử Vân là phải xử lý Lưu Hiệpkia, đổi một hoàng đế khác, giống như Đổng Trác sao?” Ông ta rõ ràng lànghĩ ngược lại.
Ta lắc đầu: “Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/1615422/quyen-2-chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.