Trong sân sát khídâng lên, ánh mắt Lữ Bố nhìn ta đã bắt đầu xuất hiện chiến ý, hắn hétlớn một tiếng vọt tới. Ta cười, chỉ cần nhìn động tác khởi động của hắn, đã biết hắn hoàn toàn không từ bỏ, áp lực trong lòng quá lớn, tâm trạng này không thua mới lạ. Ta sẽ không khách khí với hắn, vỗ vào Tiểu Bạchtiến lên nghênh chiến. Tốc độ của Tiểu Bạch không thua kém Xích Thố,chúng ta giao thủ ở giữa sân.
Sau vài tiếng binh khí va chạm, hai ngựa tách ra, chúng ta lại một lần nữa xáp lại, traođổi bốn chiêu. Sức mạnh Lữ Bố quả nhiên lớn hơn so với Vân ca ca, ta một chút cũng không dám giành hơn, binh khí chạm nhau, khí huyết lập tứcnhộn nhạo, may mà có kinh nghiệm tập luyện cùng Vân ca ca, nếu không, ta đã phải chịu thiệt thòi lớn rồi. Bên Lữ Bố cũng giật nảy mình, sau khita đỡ Phương Thiên họa kích của hắn, hai thương đâm thẳng vào mặt trongcánh tay hắn, tốc độ cực nhanh chưa từng thấy, hắn hiểu rõ lần này thậtsự gặp được đối thủ.
Ta tranh thủ thời gian quayngựa, bình ổn lại hô hấp, sau đó nhìn Lữ Bố cười lạnh: “Ôn hầu, ngươivẫn không thể từ bỏ. Trận chiến như vậy, ta không tận hứng, thật sự đáng tiếc.” Tâm lý chiến thôi, hì hì. Lữ Bố cắn chặt răng, không nói lờinào, ánh mắt sắc bén nhìn ta chằm chằm, ta không hề ngại, cũng chăm chúnhìn hắn. Hai người đồng thời phát lực, nhắm vào đối phương. Lần này, ta không do dự ra tay trước, liên tiếp đâm bốn thương vào tay và vai hắn.Lữ Bố ra sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/1615409/quyen-2-chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.