Giờ mùi, ta pháthiện một tên lính đi ra từ Trương phủ, vội vàng rời khỏi thành. Sau khihắn đi, Trương phủ bắt đầu náo nhiệt, chẳng lẽ còn muốn mở tiệc chiêuđãi giữa đêm khuya sao? Ta nghi ngờ, trong lòng sự bất an ngày càngtăng, cuối cùng chờ không nổi nữa, đứng dậy ra khỏi thành, không được,hôm nay ta phải gặp được Tào Tháo!
Đến Tàodoanh, vừa trình bày việc ta muốn gặp Tào Tháo, tiểu binh trả lời, Tàođại nhân có lệnh, hôm nay ai cũng không gặp, có chuyện gì ngày mai hãynói. Không biết làm sao, ta chỉ biết xin gặp Điển Vi, nhìn bộ dáng thiếu bình tĩnh của tiểu binh, ta cũng bực mình: “Ta là đệ đệ của Điển tướngquân, ngươi còn không dẫn ta đi gặp đại ca ta, ta cam đoan đầu của ngươi ngày mai không còn trên cổ.” Cái danh đệ đệ của Điển đại tướng quânđúng là có khả năng dọa người, tiểu binh sợ tới mức vội vàng dẫn ta vào.
Còn chưa tới chỗ Điển Vi, ta đã nghe thấy bên trong doanh trướng Tào Tháoloáng thoáng truyện ra tiếng đàn sáo. Trong lòng ta căng thẳng, trời ơi, chẳng lẽ… Nhưng ta không hề thấy nữ nhân đi theo từ Trương phủ mà! Vộivàng vào lều trại của Điển Vi, quả nhiên, tên gia hỏa này uống say bộdáng y hệt lợn chết, mùi rượu sực nức. Sắc trời đã sắp tới chạng vạng,nếu như Trương Tú quả thật muốn phát động tấn công, thời gian chắc cũngsắp bắt đầu, lúc ta rời khỏi thành, xôn xao ở Trương phủ chính là chuẩnbị lâm chiến.
Thấy Điển Vi mặc ta lay gọi mãichẳng tỉnh, ta gấp tới độ không ngừng xoay qua lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/1615394/quyen-1-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.