Dùng xong tảo thiện Chu Bình như được sống lại, vui vẻ đi khắp nơi nghêu ngao hát mấy câu không rõ điệu, nửa chừng quên lời thì nhảy sang bài khác. Mộ Dung Ly Tranh đi phía sau, hai chân mày nhíu lại muốn dính cả chặt vào nhau, vẫn lo lắng không biết tiểu đông tây này có thật sự khỏe lại hay không.
Mặt trời chói chang trên đỉnh đầu, đầu óc có điểm choáng váng liền kéo tay Mộ Dung Ly Tranh: “Ta muốn uống trà ở Nguyệt Hỷ, trời nóng như vậy không có trà băng sẽ chết mất.”
“Được rồi.”
“Ly Tranh.”
Không cần hỏi cũng biết tiểu đông tây này muốn gì, Mộ Dung Ly Tranh vạn bất đắc dĩ ngồi xổm xuống. Chu Bình cao hứng một phát nhảy hẳn lên lưng Mộ Dung Ly Tranh, tay ôm ghì lấy cổ nàng tiếp tục ngêu ngao hát.
Nguyệt Hỷ ở thành tây, hai người lại ở thành đông, Mộ Dung Ly Tranh phải đi ngược đường cõng Chu Bình đến nơi uống trà.
Trời nắng chói chang còn phải cõng theo Chu Bình nặng trăm mấy cân* Mộ Dung Ly Tranh lại không than vãn nửa lời, chú tâm vào việc cõng nàng đến Nguyệt Hỷ. (một cân Trung Quốc bằng nửa kg)
Chu Bình tỉ mỉ rút khăn tay trong ngực áo giúp nàng lau mồ hôi: “Nếu mệt thì để ta xuống đi bộ cũng được.”
“Không sao.”
Lại lấy trong tay áo hai viên kẹo đường, một viên cho vào miệng viên còn lại cho vào miệng Mộ Dung Ly Tranh.
“Ngọt không?”
Mộ Dung Ly Tranh vốn dĩ không thích thức ăn ngọt, hai chân mày nhíu chặt thành một đường: “Ngọt.”
“Cái này là tự ta làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-hong-nhan-chi-hong-nhan-le/1096992/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.