“Bẩm giáo chủ, có một người họ Bạch xin cầu kiến.”
“Họ Bạch…” Hà Trọng Anh khẽ cười: “Cuối cùng cũng đến rồi.”
“Cho vào.”
Từ Âm lưu luyến ở trên da thịt mềm mại đặt một nụ hôn: “Vậy ta đi trước?”
“Không cần, ngươi ngồi ở đây với ta.”
Hà Trọng Anh rướn người liếm nhẹ phiến môi mềm mại của Từ Âm, phả hơi thở nóng rực muốn thiêu đốt: “Chúng ta còn chưa xong mà.”
Tư Âm hít một hơi thật sâu, dùng sức nâng người Hà Trọng Anh lên một đoạn mà vùi đầu vào cổ nàng hôn hít. Trên người giáo chủ luôn có một mùi hương rất quyến rũ, nhưng đều là độc chất cực kỳ nguy hiểm, còn có cả thập tam tình quý giá của Vĩnh quốc. Mùi hương này bám rất lâu trên cơ thể, rất thơm, khiến người khác vừa ngửi thấy liền mê đắm không cưỡng lại được.
Nâng mặt Từ Âm dịu dàng hôn xuống môi, quyến luyến không rời. Từ Âm như say như tỉnh, ôm giáo chủ trong lòng lại không dám mạnh tay sợ sẽ làm đau nàng, sợ sẽ khiến nàng tan biến.
Âm thanh môi lưỡi va chạm kịch liệt vang lên, nước bọt không kịp nuốt theo khóe môi chảy xuống, hơi run rẩy ngã vào lòng Từ Âm. Lần tay xuống thắt lưng Hà Trọng Anh nhẹ nhàng vuốt xe, rồi lướt qua da bụng mềm mại mơn trớn.
Xung quanh bất chợt nổi gió, Từ Âm ăn một đòn rất mạnh văng ra khỏi tháp, lưng va vào tường lập tức ôm ngực ho ra máu.
Hà Trọng Anh đặc biệt mất hứng, khoanh tay xoay người, điềm nhiên mở miệng: “Bạch Vân Phi, ngươi dám đánh người của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-hong-nhan-chi-hong-nhan-le/1096974/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.