Trong mộng chập chờn hoảng hốt vụt ngồi dậy, trước mắt Chu Bình không phải là căn phòng quen thuộc. Khung cảnh xa lạ chìm trong bóng tối tịch mịch. Ngoài kia trăng đã mờ dần, tiếng gõ nhịp canh năm dồn dập phát tan bầu không khí thê lương. Những thứ âm thanh hỗn tạp xen lẫn vào nhau, tiếng côn trùng rả rích, tiếng sói trú xa xa, từng đợt âm thanh khiến đầu óc Chu Bình một mảng đau nhức.
Đột nhiên những ngọn nến trong phòng được thắp sáng, phản chiếu hình ảnh của một người: “Cổ Nguyệt?”
Hà Trọng Anh hơi quay đầu lại, nhếch khóe môi tô điểm tỉ mỉ: “Tỉnh?”
“Đ-Đây…” Chu Bình hoảng loạn quan sát bốn phía xung quanh mình: “Đây là đâu? Còn ngươi, ngươi rốt cuộc là ai?”
“Đây là phòng của ta.” Hà Trọng Anh chậm rãi vén váy ngồi xuống méo giường: “Còn ta chính là Hà Trọng Anh.”
“H-Hà Trọng Anh?” Nhớ đến một người, Chu Bình kinh hãi hét lớn: “Ngươi là nữ nhân từng sống chung với Bạch Vân Phi?”
“Đúng một nửa.” Hà Trọng Anh lạnh lẽo nở nụ cười: “Nhưng bây giờ ta với ả chính là địch thù.”
“Ngươi sao lại muốn bắt ta?”
“Bởi vì Bạch Vân Phi rất thích ngươi, sẵn sàng bảo hộ ngươi, che chở ngươi.” Hà Trọng Anh nâng mặt Chu Bình lên quan sát một lượt, khe khẽ nói: “Ả sẵn sàng vứt bỏ ta nhưng với ngươi lại đặc biệt ôn nhu, ngươi có biết ta ghê tởm các ngươi thế nào không? Chu Bình ngươi buộc lòng phải chết, món nợ này ta không thể không tính toán với Bạch Vân Phi.”
“Nhưng…”
“Ngươi sợ chết? Đừng lo, ta có biện pháp khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-hong-nhan-chi-hong-nhan-le/1096973/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.