Rõ ràng tôi đã thấy được sự không nỡ trong đôi mắt của Lê Âm, thấy được sự xúc động, và cả thích nữa.
Nhưng tôi không hy vọng là vào lúc này.
Điều ấy thật quá xót xa với hai người họ.
50
Anh cả tặng tôi một chiếc trâm cài tóc hình con bướm.
Anh ấy nói đây là thứ anh ấy đã đặt làm riêng, định sẽ tặng nó cho tôi lúc về nhà chồng, tại th//ằng kh//ốn Lục Chấp nên mới không tặng được.
Anh ấy cài lên mái tóc tôi, mỉm cười rồi nói rất đẹp.
“Nhóc con, coi như anh cả có lỗi với em. Nếu biết trước Lục Chấp sẽ tổn thương em, chắc chắn anh sẽ không b//ắt n//ạt cậu ta.”
Tôi nhớ tới thuở nhỏ, anh cả luôn để tôi ngồi lên bả vai anh ấy, để tôi nắm lấy hai tai anh ấy, anh ấy sẽ cõng tôi chạy khắp vườn.
Lúc tôi bị người ta b//ắt n//ạt ở trường anh cả sẽ lập tức đi tìm người kia tính sổ, tôi mắng anh ấy là kẻ c//ôn đ//ồ, anh cả cũng sẽ giận dỗi nhưng mấy hôm sau chắc chắn anh ấy sẽ tới tìm tôi xin lỗi rồi nói sau này sẽ không như thế nữa.
Anh cả không phải là một người tốt, với nhiều người thậm chí anh ấy còn là một kẻ t.àn á.c.
Nhưng ít nhất anh ấy cũng là một người anh tốt.
51
Anh cả đã nói với tôi rất nhiều điều, tựa như sắp phải đi xa vậy.
Sau cùng anh ấy mới nói cho tôi biết, anh ấy muốn đưa tôi đi.
Tôi không hiểu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-the-co-giai-nhan/2735016/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.