????: ??? ۰
۰ ????: ????? ۰
۰┈┈۰
Lúc Cố Hạnh Chi về phủ đã gần đến giờ Tý, Phúc bá xách theo chiếc đèn lồng đi đón chàng.“…” Cố Hạnh Chi tay cầm chiếc hộp suýt nữa không vững, chỉ lạnh lùng nói: “Yểu Yểu là nữ tử khuê các, còn chưa lấy chồng, để muội ấy ở trong phủ của một nam nhân khác không ổn.”
Như mọi ngày, chàng trở về phòng ngủ rửa mặt chân tay. Phúc bá cầm lấy áo khoác ngoài chàng đưa, do dự một lúc lâu mới mở miệng nói: “Đại nhân, cô nương nói… Cô ấy đợi ngài ở thư phòng.”Tần Chú ngáp một cái rồi xuống xe ngựa, bước chân yếu ớt không có lực theo Phúc bá đến thư phòng của Cố Hạnh Chi.Người trên giường không biết tỉnh dậy từ lúc nào, tỉnh táo dụi mắt, sửng sốt nhìn chàng một lúc, sau đó lộ ra nụ cười rạng rỡ như ánh nắng mặt trời.
Gấp khăn trắng để sang một bên, Cố Hạnh Chi quay người nhìn về phía thư phòng.Sương đêm dày đặc, ngủ trên giường nhỏ không được tốt, thân thể nàng yếu ớt, nếu lại nhiễm bệnh chỉ sợ lại khiến người khác phải đau đầu.“Làm loạn!” Cố Hạnh Chi nhíu mày thấp giọng khiển trách, nhưng trong lòng lại dâng lên chút cảm giác bất đắc dĩ.“Cái này…” Tần Chú cũng bị chiếc ám khí chuyên dùng để ám sát này làm cho kinh hãi, cầm lấy quan sát hồi lâu mới hỏi: “Ngươi lấy cái này ở đâu?”
Ánh nến lờ mờ truyền ra từ rèm lụa đỏ hoa văn củ ấu, mờ ảo như một đám sương mù, chắc phải đợi được khá lâu rồi.Tần Chú bừng tỉnh đại ngộ, đăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-than/730364/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.