۰ ????: ??? ۰
۰┈┈۰
“Trường Uyên…”
“Cố Trường Uyên…”
Cố Hạnh Chi ngẩn người, chàng nghe thấy có người gọi tên mình.
Trong tầm mắt chỉ thấy một màu cam hồng, giống như những đám mây đỏ rực như ánh lửa thường thấy vào những buổi chạng vạng đêm hè. Chàng mở mắt ra, nhìn thấy lửa cháy rừng rực trên sông Tần Hoài, lửa nước hòa trộn, thiêu cháy cả đất trời.
Nhưng từ cảnh hỗn độn ấy, cần cổ và bóng lưng trắng ngần của người con gái đột nhiên vươn ra trong đám cháy dữ dội. Tia sáng vàng tản ra, trong cảnh đổ nát thê lương lại bao phủ một chiếc đuôi dài ánh hồng.
Nước sông nhẹ nhàng chảy qua tấm lưng ngọc, sát bên hai mảnh xương bướm rồi biến mất ở chiếc eo thon, vẽ nên rãnh lưng đẹp đẽ tựa đuôi phượng hoàng khắc trên bình bằng ngọc trắng.
Nàng bước ra khỏi mặt nước, tựa hồ như cảm nhận được ánh mắt khác. Nàng xoay người lại, cách trùng trùng mộng cảnh như đang nhìn thẳng vào mắt chàng.
“Ôi…”
Cố Hạnh Chi thở dốc, bừng tỉnh trên án thư.
Chàng hoảng hốt hồi lâu, mãi tới khi làn gió đêm thổi cánh cửa sổ vang lên từng tiếng kẽo kẹt. Dưới ánh nền, bốn phía góc phòng đều yên tĩnh, chàng thở dài thườn thượt.
Trong Phật đường đốt hương Hải Nam dìu dịu, khói nhẹ tụ tán, lưu luyến ánh trăng lạnh lẽo bên cửa sổ. Chàng buông chuỗi tràng hạt trong tay xuống, đứng thẳng lên.
Ngoài cửa vang lên tiếng bước chân dồn dập, ánh sáng đèn lồng phá vỡ màn đêm, xuyên qua giấy dán cửa sổ khiến chàng giật mình.
“Lang quân?” Là tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-than/730350/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.