Gió thổi tạt qua tai dần dần chậm lại, ánh trăng từ trên bầu trời xuyên qua núi rừng rơi rải rác xuống dưới, ánh trăng sáng chiếu rọi lên gương mặt Thẩm Chiếu Độ, hắn thản nhiên đón nhận tất cả hận ý.
“Ta không ngại cùng nàng chơi trò mèo vờn chuột.” Hắn dùng sức giục ngựa, trong con ngươi đen láy lỏe lên dã tâm của loài lang sói, “Chỉ cần nàng có thể chịu được hậu quả của việc bị bắt lại.”
Thẩm Chiếu Độ không cảm xúc vứt roi ngựa đi, hai chân kẹp chặt bụng ngựa, thẳng lưng, gió lớn thổi vù vù lướt qua quan bào không thắt chặt của hắn, vạt áo đỏ tươi tung bay phất phớt tạo thành đường cong phiêu dật.
"Thẩm Nghê," Hắn ngạo mạn rũ mắt nhìn nàng, không nhìn ra vẻ tức giận, nhưng bàn tay cầm dây cương nổi đầy gân xanh, ngay cả làn gió thổi qua cũng không thể xoa dịu, "Ta sẽ để cho nàng biết, chỉ khi nàng dựa vào ta mới có thể sống được."
Con đường phía có một cái cây khô nằm chắn ngang, con ngựa nhảy lên phi qua thân cây, Thẩm Nghê bị dọa sợ vội vàng túm lấy quan bào dưới tay mình.
Nhưng thái độ ôn hòa của Thẩm Chiếu Độ đã thay đổi, hắn nắm lấy tay nàng kéo ra, mạnh bạo đè nàng nằm cứng ngắc trên lưng ngựa, bàn tay cầm dây cương cũng buông ra, xé mở áo choàng đang tung bay trong gió.
Hạ thể không mảnh vải che thân để lộ ra không màn đêm, miệng huyệt còn đang bị một vật cứng rắn đè lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-than-duoi-vay/2850947/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.