Cảm giác cổ họng bị bỏng rát dường như vẫn còn âm ỉ đau nhức, Thẩm Họa nhìn hung thần ác ma Thẩm Chiếu Độ bước vào trong điện, bàn tay đang thả lỏng vô thức siết chặt lại.
“Thẩm đô đốc khẩu khí thật là lớn, nơi đây là điện Tử Vi, không có bệ hạ triệu kiến không ai có thể…”
“Câm miệng!” Thẩm Chiếu Độ một tay nhấc Thẩm Nghê đang quỳ dưới đất lên, giọng điệu ôn tồn khẽ hỏi, “Có thể đứng được không?”
Thẩm Nghê đã rất lâu không quỳ như vậy, lúc bị kéo lên chân nàng mềm nhũn, lảo đảo ngã vào trong lồng ngực Thẩm Chiếu Độ.
“Trong [Kinh Pháp Hoa] có câu, Hằng tự nghĩ thế này, lấy gì cho chúng sinh*.” Thẩm Họa lạnh lùng nhìn hai người ôm ấp nâng đỡ nhau.” Ngay cả bản thân đều khó bảo toàn, nói chi là độ hóa người khác. Thẩm đô đốc từng làm người xuất gia, những lời này đáng lẽ phải thấu đáo từ lâu rồi chứ.”
*Bốn câu kệ trên trong Phẩm 'Như Lai Thọ Lượng- Thứ Mười Sáu
Thẩm Chiếu Độ thu kiếm ôm chặt Thẩm Nghê, thẳng thừng nhìn vào Thẩm Họa đang ngồi trên ghế: “Ngươi còn có thể nói nhảm nhiều như vậy, xem ra vẫn là thuốc câm thích hợp với ngươi hơn.”
“To gan!” Nhắc đến chuyện này, Thẩm Họa càng điên tiết hơn.
Dùng tình cảm níu giữ một người là chuyện huyền ảo mơ hồ không chắc chắn, điều nàng ta phải là chính là mau chóng hoài thai long chủng, mới có thể có được một cơ hội sống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-than-duoi-vay/2850898/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.