Bạch Chỉ không nhịn được hỏi nàng:" Trên chiến trường,những chuyện đó là điều hiển nhiên,ngươi hà cớ gì phải đưa áo cho nàng ta?"
Nàng nhàn nhã đáp lại:" Đều là nữ nhân,ta đối xử tốt với nàng ta đâu có phạm pháp"
Bạch Chỉ liền im bặt, tiếp theo tiếng của Tiếu Nhi tiếp tục cất lên:" Tiếp theo ,là số 19 Đàm Vân Trúc đấu với số 20
Bạch Kính..!!!"
Ngay tức thì, nàng quay ngoắt đầu lên" Kính ca xuất hiện rồi..!"
Dưới tiếng hò reo của mọi người,bóng dáng nam tử thanh tao nổi bật đi ra từ đám đông,Bạch Kính từng bước nhẹ nhàng,ánh mắt kiên định hướng về phía trước.
Thấy Bạch Kính xuất hiện nàng liền hô lớn gọi:" Kính
Ca..!!!",Bạch Kính khẽ đưa mắt nhìn về phía nàng rồi mỉm nụ cười nhạt,nhìn biểu hiện giả ngầu của Bạch Kính nàng liền thầm nghĩ:" Huynh ấy hôm nay lại nhẹ nhàng như vậy, lại còn không dám tới chỗ ta tụ tập,thật kì lạ"
Trên sân khấu đã xuất hiện đầy đủ hai dáng người,một cao một thấp,đối thủ của Bạch Kính lại là một nữ tử, nàng ta khí chất nhẹ nhàng,tựa bông hoa trắng tinh khiết lại vô hại,nàng ta hình như rất có tiếng tăm bên dưới đã không ngừng hô hét lớn tên của nàng
"...Trận đấu bắt đầu..!!!"
Trận đấu vừa bắt đầu hai bên không một ai động đậy,bên phía Đàm Vân Trúc nàng ta dùng gương mặt xinh đẹp nở nụ cười mỉm,dáng vẻ nàng ta khi cười trông càng thêm phần sinh động,nàng ta đột nhiên cung kính chào hỏi:"
Bạch công tử,nghe danh công tử đã lâu ,tiểu nữ vẫn luôn ngưỡng mộ công tử"'
Giọng nói Đàm Vân Trúc thanh thoát lại dịu dàng đến não lòng,biểu hiện của nàng ta như là muốn lấy lòng với
Bạch Kính.
Thất Tử nhìn tới đây khoé môi liền tự động dật dật mấy cái" Cái bộ dáng này nhất định là muốn quyến rũ Kính Ca của ta"
Bạch Chỉ ngay lập tức cất giọng kiềm chế nàng lại:" Ngươi cứ tiếp tục quan sát,đã tới tận đây nhất định nàng ta không đơn giản như ngươi nghĩ"
Bên phía trên vẫn chưa có ai động thủ,nhưng miệng của Đàm Vân Trúc lại không ngừng mấp máy,nhưng Bạch
Kính lại không hề đáp lại nàng ta dù chỉ một câu,nhìn hắn đã dần mất kiên nhẫn với Đàm Vân Trúc
Sau khi nghe Đàm Vân Trúc tự lải nhải,Bạch Kính liền không tiếp tục nhường nhịn trực tiếp rút đao,lập tức điều khiển nó lao tới nhanh chóng tấn công.
Đàm Vân Trúc bị kiếm lao tới, nàng ta liền quay người né tránh, động tác nhìn rất thành thạo,không giống như vẻ ngoài nàng ta tạo lên
Trong khắc đó Đàm Vân Trúc liền nhanh nhẹn lấy ra một cây sáo đã để ở bên hông ngay từ đầu, nàng ta đưa sáo lên liền thổi một khúc sáo lưu luyến,những âm thanh từ cây sáo vọng ra tạo thành từng đợt khí rung động
Bạch Kính ngay lập tức cảnh giác với đợt khí âm thanh nhanh chóng lùi lại mấy bước
-"Biến tay thành đao!" -
Bạch Kính liền phát động ra hàng tá vết đao nhanh chóng lao tới tấn công Đàm Vân Trúc, nàng ta nhận thấy nguy hiểm tay vẫn nắm chặt cây sáo thổi tiếp từng đợt
Bên dưới ồn ào:" Đó là Vọng Sáo,không ngờ ta còn có thể chiêm ngưỡng bảo bối truyền thuyết này"
Thất Tử nghe thấy liền hỏi tới Bạch Chỉ:" Vọng Sáo đó là thứ gì?"
Bạch Chỉ liền đáp:" Cũng là một dạng giống như ta,chỉ khác nó không có nhân căn,sẽ không thể hiểu chuyện được như ta"
Thất Tử bộ dáng bàng hoàng nói:" Thật không tồi,trận đấu này ta rất hứng thú"
Màng nhĩ của Bạch Kính đã có phần choáng váng,âm lượng của cây sáo trong tai hắn không ngừng vang lên to lớn,đó là do Vọng Sáo làm, khi kẻ địch bị vòng khí sáo chạm tới sẽ bị dính hiệu ứng sáo thổi ngay bên tai, sẽ làm đối thủ thủng màng nhĩ, tâm lí sẽ bị công kích mạnh mẽ
Bạch Kính mặc dù chưa tiếp cận được nang ta nhưng bản thân đã lảo đảo đứng có chút không vững,đầu của hắn đã ong như búa bổ vì tác động của cây sáo
-" Vốn là muốn Tiểu Bạch bất ngờ với sự xuất hiện của ta,muốn Tiểu Bạch thấy được dáng vẻ chiến thắng của ta...."-
Ngón tay hắn bám chặt lấy thanh kiếm,vì cảm giác sắp thua cuộc khiến hắn dùng hết sự tỉnh táo tập trung vào bảo kiếm trong tay
Lập tức bảo kiếm rút vỏ tự động bay tới nhanh chóng nhắm thẳng vào Đàm Vân Trúc,đòn này hắn thật sự dùng hết toàn bộ sức lực,dồn hết vào tốc độ đẩy bải kiếm bay vụt tới cánh tay đang cầm sáo của Đàm Vân Trúc.
Vì Bạch Kính đột ngột phản đòn khiến Đàm Vân Trúc vốn đang ở thế thượng phong được một phen bất ngờ,nàng ta không kịp phản ứng ngay lập tức bị bảo kiếm chém tới làm rơi cây sáo
Ngay lúc này âm thanh ồn ào bên tai Bạch Kính liền biến mất,hắn ngay lập tức lao tới cùng với bảo kiêm nhanh chóng bay lại tay hắn.
"Ngươi thua rồi "
Chỉ trong giây lát, Bạch Kính liền thành công cầm kiếm hướng về phía cổ Đàm Vân Trúc trong cự li gần nhất.
Đối diện với thua cuộc nàng ta không chút thất vọng,ánh mắt lại càng ngập tràn vui sướng, nàng ta thướt tha nâng mắt lớn tinh khôi nhìn Bạch Kính,rồi mỉm nụ cười nhẹ chậm rãi nói:" Ta thua rồi"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]