Không để Tử Mặc nói ra Thất Tử đã nhanh miệng nói:" Tử Mặc,ta giúp huynh lau người!"
Tử Mặc lại thêm một phen xấu hổ buộc miệng nói:" Hoang đường,ngươi lẽ nào không biết nam nữ thụ thụ bất thân"
Thất Tử dường như không bận tâm tự mình leo xuống giường chạy bạch bạch tới phòng tắm,Tử Mặc khẽ thở ra một hơi rối rắm,không lâu sau Thất Tử liền đi ra với chậu nước ấm còn có khăn lau,nàng cẩn thận bưng chậu nước bước từng nước lại gần Tử Mặc
Thất Tử dịu dàng nói:" Ta mang nước tới rồi huynh cởi y phục đi ta giúp huynh"
Tử Mặc đen mặt cứng đờ,một người lớn như hắn lại phải nhờ vả đứa trẻ năm tuổi lau người,hơn nữa đó còn là đứa trẻ hắn đặc biệt để ý
Thất Tử thấy Tử Mặc không chịu cử động liền hối:" Tử Mặc huynh mau cởi y phục,mẫu thân ta từng nói để mồ hôi thấm vào cơ thể sẽ không tốt"
Tử Mặc nhất quyết không động đậy,càng không nói lời nào giống như đã cạn lời,Thất Tử không kiên nhẫn thêm liền bỏ chậu nước xuống tiến tới Tử Mặc vươn tay muốn cởi y phục Tử Mặc,nàng vừa đụng tới Tử Mặc liền đưa tay giữ lấy tay Thất Tử " Ta tự làm"
Tử Mặc lúc này mới chịu ngoan ngoãn cởi phần trên y phục,lộ ra làn da trắng,và cơ thể chưa phát triển đầy đủ,Thất Tử hài lòng cầm khăn nhúng nước ấm rồi nói:" Huynh quay người lại đi,ta kì lưng cho huynh"
Tử Mặc nghe lời quay người nhưng trong thâm tâm đã xấu hổ không ngừng,Thất Tử cầm khăn chà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-tam-vi-nguoi/3743234/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.