Cục cưng.
Mưa giông mùa hạ hết cơn này đến cơn khác, bài hát chia xa lại ngân vang trong khuôn viên trường, cuộc thi đấu ca khúc lớp của khoa Quản trị kinh doanh kết thúc thành công tốt đẹp, nhóm của Phó Tư Điềm và Trần Hi Trúc cũng xuất sắc giành được giải nhất cuộc thi cấp trường, được cử đi tham gia cuộc thi cấp tỉnh.
Cuộc thi cấp tỉnh được sắp xếp ở học kỳ sau, tuy rằng kỳ thi cuối kỳ sắp đến, nhưng tốt xấu gì cũng xem như có thể thở phào một hơi. Sau khi cùng cả nhóm lấy tiền thưởng đi ăn mừng một phen, Phó Tư Điềm và Thời Ý quyết định nhân dịp nghỉ Tết Đoan Ngọ, cúp thêm hai ngày 1 tháng 6, 2 tháng 6, đi Giang Nam xem lễ hội, tiện thể ghé tham quan cổ trấn vùng sông nước cho thư thái tinh thần.
Vào buổi tối một ngày trước khi đi, hai người sửa soạn hành lý ở ký túc xá, thảo luận về lộ trình du lịch hai ngày tiếp theo và khách sạn cần đặt trước, điện thoại Thời Ý đặt cạnh máy tính bỗng vang lên.
Hiển thị người gọi đến là "Chú Hướng".
Trong lòng Thời Ý lộp bộp một tiếng, nụ cười bất giác tan biến trên môi.
Cô ấy bắt máy, gọi một tiếng "Chú".
Đầu dây bên kia không biết nói gì, Phó Tư Điềm thấy cô ấy đứng bật dậy, nhíu mày, sắc mặt nặng nề.
"Mẹ đâu? Hiện tại sao rồi? Có ổn không?" Giọng Thời Ý ép xuống cực kỳ thấp, nhưng vẫn không che giấu được sự run rẩy yếu ớt.
Động tác trong tay Phó Tư Điềm ngừng lại, hô hấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-nhip-vi-nguoi/505530/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.